Trong cuộc sống, chắc hẳn ai chẳng có những trải nghiệm vui buồn phải không nào? Và tôi cũng vậy, tôi đã từng trải qua rất nhiều trải nghiệm rồi nhưng có lẽ trải nghiệm ngày hôm đó là trải nghiệm đầu tiên mà tôi lại cảm thấy buồn và tiếc nuối đến vậy.
Ngày hôm đó là cũng chợp xuân rồi! Tôi cùng với mẹ của mình cùng nhau đi chợ sắm đồ, lúc ày tính tôi vẫn còn trẻ con và hay nóng nảy lắm! Nhưng tính nết này cũng sớm được thay đổi qua trải nghiệm lần này đấy! Vừa sắm đồ tôi vừa ngắm nghía thích thú với cảnh vật xung quanh. Chợt tôi thấy một cậu bé khá là bẩn thỉu đứng trước mặt, có ý muố xin ít tiền. Tôi liền khó chịu và đẩy cậu ấy ngã xuống. Thấy vậy , mẹ tôi liền vội vàng đỡ cậu ấy dạy và hỏi han rất nhẹ nhàng và cho cậu ấy một ít đồ ắn vừa mua được. Mẹ nhẹ nhàng khuôn nhủ tôi, nhưng điều này đâu làm được gì đâu chứ, lúc ấy tôi nghĩ vậy đó. Thế ròi tôi tức giận chạy đi, không hiểu tại sao nhưng tôi lại khóc. Một lí do chẳng đáng luôn ý. Trong nhưng phút giây này tôi nhận ra rằng mình đã lạc trong đám đông chẳng hề nhớ đường nữa. Thật sự là lúc này tôi rất lo đấy. Nhưng tôi một phần cũng sợ bị mọi người chê cười nên cùng ngập ngừng lắm. Thế rồi tôi lại gặp lại cậu bé hồi nãy cậu ấy nhìn tôi và hiểu ra mọi chuyện, có vẻ cậu ấy không giậ tôi đâu nhưng tôi cũng đã nói lời xin lỗi với cậu. Cậu ấy đã dẫn tôi đến chỗ mẹ. Tôi thực sự thấy có lỗi trước hành động của mình, vì sự ích kỉ mà đã không để tâm đến sự lo lắng của mẹ. Từ ngày hôm ấy, tôi cũng đã dần thay đổi, tôi đã chơi thân với cậu bé kia hơn. Nhưng... một điều đáng tiếc đã xảy đến với cậu ấy, cậu đã mắc phải một căn bệnh khó chữa và đươc một thời gian thì cậu đã không qua khỏi. Tôi không biết nói gì hơn nữa là một sự hối hận và tiếc nuối. Lúc này tôi cảm thấy rất buồn, người bạn đáng quý ấy. Đến giờ tôi cũng không hết sự trách móc bản thân và thương cho số phận của cậu ấy. Đã có lần tôi từng hỏi rằng tại sao ông trời lại làm như thế với cậu. Nhưng tôi cũng đã hiểu được một phần rồi. Nếu có thể tôi chỉ có thể ước rằng tôi sẽ được gặp lại cậu thêm một lần nữa. Chỉ một lần duy nhất mà thôi.
Thật đáng buồn và không thể hết tiếc nuối với số phận của người bạn ấy. Tôi thầm nghĩ giá như tôi được nói thêm một lời cảm ơn và xin lỗi với cậu. Trải nghiệm này khiến tôi thấm thía được bao điều nó ẩn sâu trong tôi bao nỗi buồn và sự nuối tiếc. " xin lỗi cậu, người bạn của tôi"
keodeothomngon@ Hoktot
Trả lời :
Trải nghiệm lớn nhất đó chính là phải chia tay một người bạn tốt . Hồi ấy em lớp 2 , em có một người bạn thân tên Huyền .Chúng em lúc nào chơi với nhau cũng vui vẻ cho đến một hôm , mặt huyền buồn bã , em lại gần và hỏi . Bạn sao thế ? Có chuyện buồn à nói cho tớ nghe đi tớ sẽ an ủi . Huyền bật khóc và nói Bố mẹ tớ có công việc đột xuất nên chị em tớ phải chuyển nhà vào ngày kia , tớ không được chơi với cậu nữa rồi ! Em cũng nghe buồn nhưng cũng nín khóc , em bảo thôi được rồi cậu phải theo bố mẹ chứ , rồi chúng ta cũng sẽ gặp lại mà , Bạn ấy cũng bảo chắc sẽ được vì nhà bà tớ ở đây nên sẽ có chuyến đi gặp lại bạn . Đến sáng ngày kia Huyền vừa chia tay các bạn , thầy cô với bạn bè , rồi chuẩn bị chuyển nhà .Em lại nắm tay bạn và nói chúng ta sẽ gặp lại nhau đúng không huyền ? Chúng ta là bạn bè mà .Huyền gật đầu rồi ôm em một cái ,xong chạy phắn ra nhà xe , trước khi đi huyền để lại cho em một cái vòng tay tình bạn rồi rời đi . Đây là trải nghiệm buồn bã của em
Chúc bạn học tốt !
Xin hay nhất nhoa :)))))
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK