Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 kể về một kỉ niệm đáng nhớ( được khen, bị...

kể về một kỉ niệm đáng nhớ( được khen, bị chê, gặp may, gặp rủi, bị hiểu lầm,....) câu hỏi 131012 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

kể về một kỉ niệm đáng nhớ( được khen, bị chê, gặp may, gặp rủi, bị hiểu lầm,....)

Lời giải 1 :

ℌồղ❡ ℘ɧáζ

Những kỉ niệm đáng nhớ là những sự kiện, sự việc mà chúng ta đã từng trải qua và có những ấn tượng khó quên về nó, những kỉ niệm không nhất thiết phải là những câu chuyện vui, những lời khen ngợi mà đôi khi nó còn là những câu chuyện buồn, những sự cố không may xảy ra trong cuộc sống của chúng ta. Em cũng có những kỉ niệm như thế, đó là một kỉ niệm khi em không may mắn gặp phải sự cố trên đường đi học về. Tuy là câu chuyện không vui nhưng nó đọng lại trong kí ức của em rất nhiều những ấn tượng, có lẽ em sẽ không bao giờ quên.

Cuộc sống không chỉ là những niềm vui, niềm hi vọng mà đôi khi những biến cố, những khó khăn sẽ bất ngờ ập đến mà chúng ta chẳng thể nào lường trước được. Sự cố mà em gặp phải trên đường đi học có lẽ chẳng có gì lớn lao nhưng nó làm cho em thực sự sợ hãi, hoảng loạn khi nó sảy ra. Hôm ấy như bao ngày bình thường khác, em cùng các bạn đến trường bằng xe đạp, chúng em học chiều nên thời gian bắt đầu xuất phát ở nhà là vào tầm trưa. Đây là thời gian mọi người nghỉ ngơi nên đường khá vắng vẻ, bởi vậy mà chúng em thường dàn hàng hai, hàng ba để tiện cho việc nói chuyện, cười đùa.

Chúng em vẫn biết là nguy hiểm nhưng do thói quen nên không đứa nào chịu thay đổi. Nhưng sự cố ngày hôm ấy khiến cho em phải có những suy nghĩ lại, đúng đắn hơn về sự an toàn của bản thân, và hậu quả của việc dàn hàng trên đường. Hôm ấy em và một vài người bạn đi xe và dàn hàng ra như mọi khi, câu chuyện vô cùng vui vẻ khiến cho chúng em mất chủ quan với những thứ xung quanh, đột nhiên có một chiếc xe đạp lao nhanh tới, do không làm chủ được phanh xe nên đã lao ầm một cái vào đuôi xe của em. Do lực đâm quá mạnh nên khiến cho cả người lẫn xe của em lao nhanh xuống một bờ mương cạn bên đường.

Cú lao xe mạnh khiến cho em ngã xõng xoài xuống mặt đất, chân đau ê ẩm, không thể tự nhấc lên được. Xe của em lúc ấy thì cũng bị lực ngã mà vỡ tan tành lồng xe, cặp sách trong lồng bung ra. Lúc lao xe khỏi mặt đường, em đã vô cùng sợ hãi, đây là lần đầu tiên em gặp sự cố và trải qua chuỗi cảm giác kinh khủng như vậy, tuy không bị thương quá nặng nhưng cảm giác sợ hãi lúc ấy khiến cho em thực sự bị ám ảnh, khiến nhiều ngày sau đó em không dám đụng vào xe đạp, đến trường cũng là bố mẹ chở đến.

Cho mình ctlhn nhé !

Chúc bạn học tốt ! (>‿♥)

Thảo luận

-- https://hoidap247.com/cau-hoi/543220
-- Nghĩ xíu làm tiếp
-- Oki :))

Lời giải 2 :

Trong những ngày thơ bé, em có rất nhiều kỷ niệm, vui có, buồn có, giận dữ có, xấu hổ có. Nhưng trong số đó, một kỷ niệm mà làm em xúc động mãi không quên là kỷ niệm về một lần em nói dối mẹ. Em đã xúc động đến bật khóc vì nhận ra lỗi lầm của mình và nhận được sự tha thứ của mẹ.

Hồi đó, em mới học lớp 5. Như bao đứa trẻ cùng trang lứa khác, em rất ham chơi và thích nô đùa cùng đám bạn hơn là ngồi ở nhà học bài. Chiều hôm đó, có trận đấu bóng đá giao hữu giữa các huyện với nhau tổ chức ở sân vận động huyện em. Khổ nỗi, em lại có bao nhiêu bài tập cần phải làm. Em đấu tranh tư tưởng suốt 30 phút, vừa muốn đi vì cơ hội ngàn năm có một, sân vận động thì ngay gần nhà; nhưng cũng sợ không dám đi vì chưa làm xong bài tập thì mẹ mắng. Nhưng sắp đến giờ trận đấu rồi, em cũng không thể làm kịp cho xong bài tập. Đánh liều một phen, em đã nói dối mẹ rằng mình đã làm xong bài tập để đi xem. Em chắc mẩm, tối về mình làm thì ai mà biết. Nghĩ đến đây, em yên chí đi xem bóng đá cùng đám bạn đến tối mịt mới về. Về đến nhà, đang trong tâm trạng vui sướng, em thấy mẹ ngồi trong phòng khách nhìn em bằng ánh mắt đượm buồn. Em cất tiếng chào mẹ, mẹ nhè nhẹ nói:"Con đã làm xong bài tập chưa?". Em toát mồ hôi hột vì chột dạ nhưng vẫn cố cãi đến cùng:"Con làm xong rồi ạ". Mẹ nhè nhẹ nói tiếp:"Mang vở ra đây mẹ xem". Em cứ đứng đó lừng khừng không chịu đi, hình như mẹ phát hiện ra em nói dối rồi. Em vội vàng xin lỗi mẹ để nhận được sự khoan hồng và sẵn sàng nhận một trận roi vào mông. Nhưng trái lại với toàn bộ tượng tượng của em, mẹ chỉ bật lên khóc thành tiếng. giọng mẹ nghẹn ngào: "Mẹ sẽ không đánh con, vì việc học con phải xác định là của con, học là vì con chứ không vì mẹ đánh mà phải nói dối mẹ như thế. Con có hiểu không? Hôm nay mẹ buồn, mẹ khóc vì thấy con vì sợ mẹ mà phải khổ sở nói dối như thế, khổ sở làm người xấu như thế. Con có biết là con nói dối thế làm mẹ đau lòng, nói dối là xấu lắm không?". Em cũng òa lên khóc: "Mẹ ơi, con sai rồi ạ. Con hứa từ sau sẽ không bao giờ nói dối bất cứ chuyện gì nữa đâu ạ". Rồi em và mẹ ôm nhau khóc. Từ đó, em bớt dần cái tính ham chơi và không bao giờ nói dối bố mẹ bất cứ chuyện gì.

Đó là kỷ niệm xúc động làm em nhớ mãi không quên. Em đã nhận ra lỗi lầm của mình. May mắn rằng, em nhận được sự tha thứ và dạy dỗ của mẹ. Nhờ có mẹ mới có em ngày hôm nay, em vô cùng biết ơn mẹ kính yêu của em.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK