@Gaumatyuki#
Tuy đang đứng trước nguy cơ lây lan dịch bệnh nhưng tinh thần đoàn kết, chia sẻ, thương người như thể thương thân của người dân trong mọi miền Tổ quốc đều không mất đi. Hiện nay, đại dịch Covid - 19 đang ảnh hưởng rất lớn đền toàn thế giới. Tất cả mọi người đều đang nổ lực để chung tay ''Chống dịch như chống giặc''. Việt Nam - nước chúng ta - đang thể hiện năng lực, phẩm chất rất tốt trong tình hình nguy cấp này. Tất cả đều vì một đất nước tươi đẹp, dọn dẹp sạch sẽ lũ virus đáng ghét này. Bản thân em cũng muốn đóng góp chút ích cho cộng đồng để mau chóng đẩy lùi dịch bệnh nhưng cũng không biết có thể làm được gì. Em chỉ có thể thực hiện nghiêm các biện pháp Thủ tướng chính phủ đưa ra và mong Việt Nam mau chóng thắng dịch. Tình người lại càng thắm thiết hơn, sâu đậm hơn qua đại dịch này. Chúng ta đều đoàn kết, biết yêu thương, san sẻ với đồng bào của mình. Từ những việc nhỏ nhặt như: tặng khẩu trang miễn phí có người còn mang số tiền,số gạo dành dụm cả đời của mình để ủng hộ cho việc phòng chống dịch. Ôi, thật cảm động ! Những việc làm tưởng nhỏ nhưng lại có ý nghĩa vô cùng lớn. Vai trò và ý nghĩa của mỗi cá nhân sẽ ảnh hưởng vô cùng quan trọng đến sự tồn tại của đồng loại ta. Do dịch Covid-19 nên một số mặt sản lương thực cũng khang hiếm. Vì thế, sự lo sợ vì không đủ lương thực để sử dụng trong mùa dịch nên ai ai cũng đi mua về để tích trữ. Ngoài ra nhân dân còn cùng nhau tạo ra máy ATM phát gạo, cùng chia sẻ từ tinh thần lẫn vật chất với nhau. Thứ nhất là để giúp mọi người đủ khả năng để trang trải cuộc sống trong mùa dịch mà còn mang lại hình ảnh tốt đẹp về lòng thương người. Ôi, những hành động tưởng nhỏ mà lại cao cả !
100% nocopy từ người khác.
Tôi là một người may mắn!
Sống trong một thế giới đầy biến động, với những cuộc khủng hoảng, chết chóc và thở than, tôi thấy mình thật may mắn khi hằng ngày được gặp gỡ với rất nhiều cá nhân trong xã hội. Họ là những người đã dùng cuộc sống của mình để chứng minh rằng thế giới quanh ta vẫn thật đáng yêu, đáng quý.
Giữa lúc chúng ta phải nghe quá nhiều những về những tình trạng bê bối của các doanh nghiệp, những sự bất bình đẳng, tôi thấy mình thật may mắn khi được bố mẹ bao bọc, được lãnh đạo các cấp của quốc gia quan tâm đến nhân dân và kể cả tôi.
Sống trong thế kỉ khi mà dịch bệnh luôn rình rập, đe dọa, tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được những chiến binh áo trắng chăm sóc và không bỏ quên một ai, họ sẵn lòng cống hiến cho mọi người, bỏ quên mất sự sợ hãi trong sâu thẳm con người họ, cứu sống bao mạng người. Quả thực, tôi cảm thấy mình thật may mắn khi không bị nhiễm phải căn bệnh phổi này. Tôi có cơ hội biết đến những con người như thế trong những tháng ngày khó nhằn này của nhân dân Việt Nam nói riêng và thế giới nói chung. Chính họ đã mang đến cho tôi niềm tin rằng ở bất cứ nơi đâu trên đất nước hình chữ S thân yêu này luôn hiện diện những con người giàu lòng nhân ái, không ngừng cống hiến cho xã hội. Và tôi đang muốn truyền nguồn cảm hứng đó đến bạn qua những dòng chữ này. Mà rất có thể, bạn cũng là một người trong số họ.
"Tớ chưa từng ghét bất kì ai."-Một cô bạn của tôi khẳng định. Và có lẽ lí do để người bạn của tôi nói ra câu nói này là vì cô ấy dường như gần hoàn hảo và ai xung quanh cô bạn này cũng rất mến mộ cô. Vậy, họ mến mộ cô ấy, quan tâm cô ấy thì sao cố ấy lại có thể ghét họ. Một ngày trời mưa, cô ấy và tôi cùng nhau đi trên một chuyến xe buýt. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Bỗng, xe dừng lại, thì ra là một hành khách nữa lên xe. Lúc đầu, có vẻ chẳng có gì phải chú ý, hành khách mới này ngồi hàng trên xe chúng tôi. Một lúc sau, anh ấy bắt đầu ho khá to, hơi ảnh hưởng tới cuộc nói chuyện của chúng tôi. Anh ấy gọi bác bán vé xe quay lại và nói rằng anh đang bị sốt. Tôi và cô bạn thân bắt đầu hoang mang, những triệu chứng của anh ta hoàn toàn đúng với những người đang mắc bệnh dịch Covid-19.
Vài ngày sau, chúng tôi nhận được tin anh hành khách kia đã mắc bệnh và tất nhiên rồi, chúng tôi bị triệu tập đi cách li. Y tá, bác sĩ và nhân viên y tế chăm sóc chúng tôi rất tận tình, chu đáo. Những ngày như vậy cũng là lúc tôi được lắng lại, thả lỏng và chuyên tâm với những trang truyện mà tôi yêu thích trong những tháng ngày đi học chưa đọc được. Nhưng, trái ngược lại, cô bạn của tôi là một người rất năng động, việc bị đi cách li đối với cô ấy như bị giam lỏng. Cô ấy cảm thấy chán nản, bức xúc và khá cứng đầu. Cô nói với tôi, nhưng những câu nói ấy như chỉ chích tất cả mọi thứ không làm cho cô ấy vừa lòng: "Chúng mình thật ngu ngốc, bọn mình có nói chuyện với cái tên nhiễm bệnh kia đâu, làm sao phải đi cách li, thà không khai báo y tế còn hơn." Tôi tự hỏi, nếu ai cũng có ý nghĩ như thế thì xã hội này sẽ ra sao? Bao nỗ lực của chính phủ và bao công sức cố gắng, lo lắng ngày đêm của các nhân viên y tế sẽ thế nào? Hay đơn giản, cô ấy chỉ muốn câu được những câu nói đồng cảm với những người ghét đi cách li? Chúng sẽ đổ sông đổ biển mất thôi. Sau câu nói đó, chúng tôi đã giận nhau. Làm sao một cô bé mới là học sinh Trung học đã không thật thà như thế? Biết đâu, ngoài kia, còn nhiều chiêu trò lừa bịp chính quyền địa phương để trốn cách li thì sao? "Đoàn kết là sức mạnh" Nếu không có sự đoàn kết, tình hình bây giờ của đất nước ta đã thậm tệ hơn nhiều. Tôi tin chắc chỉ có vài cá thể trong xã hội này mới bao che đi sự thật như vậy. Cách li không phải là giam giữ suốt đời mà nó chỉ đem lại cho chúng ta lợi ích, sức khỏe và ổn định. Trước khi hiểu rõ lợi ích của nó, tôi cũng rất sợ cách li. Nó cứ như là xa lánh xã hội, đồng loại, bị mọi người kì thị và không biết nó có tốt bằng nơi mà mình đang sống không. Những chiến binh áo trắng đã cho tôi câu trả lời. Họ đã thắp sáng niềm tin trong tôi, rằng những ngày tươi đẹp trở lại sẽ không còn xa, tôi sẽ tiếp tục trở về với mái ấm của mình, gặp lại bạn bè và những bài học còn bỏ xót.
Tôi mong bạn, hay bất cứ ai xung quanh chúng ta đều có thể truyền tiếp những ngọn lửa cháy rực trong mỗi con người về tinh thần đoàn kết, bao bọc, chở che cho nhân dân đất nước Việt Nam chúng ta. Hãy luôn chấp hành để đảm bảo sức khỏe cho chính mình và xã hội để những tháng ngày tươi đẹp của chúng ta trở lại.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK