CÂU CHUYỆN
một bà cụ đang nặng nhọc lê bước trên phố. Bà cụ đi chân đất trên nền tuyết giá lạnh. Mọi người đi ngang qua nhưng không một ai để ý đến bà, bà cụ dùng hai tay để khép vạc áo đứt hết khuy rồi dùng lại ở bến chờ xe buýt. Khi xe tới bà nặng nhọc bước lên và ngồi xuống ghế. Một cậu bé chỉ vào bà cụ và kêu lên với mẹ:
- Mẹ ơi! bà ấy đi chân đất. Mẹ bảo những ai hư mới đi chân đất đúng ko mẹ?
Người mẹ hơi ngượng ngập kéo tay con xuống:
- Con kp đc chỉ tay vào người khác như thế.
Xe buýt dừng lại và 1 vài người khách bước lên trong số đó có 1 cậu bé chừng 15, 16 tuổi. Cậu trả tiền xe rồi ngồi vào nghế cạnh bà cụ. Ngay lập tức câu chú ý đến đôi chân trần tím bầm vì rét của bà. Cậu nhìn tử chân bà sang chân mình. Cậu đang đi 1 đôi giày cổ lông dành cho trời tuyết. Đôi giày mới tin và ấm áp. Cậu phải tiết kiệm tiền tiêu vặt khá lâu mới mua được. Bạn bè cx tấm tắc khen đôi giày đẹp. Bất ngờ, cậu bé cúi xuống và bắt đầu cởi giày. Cậu ngồi xuống sàn xe, bên cạnh bà cụ:
- Bà ơi, bà đi giày vào kẻo lạnh chân ạ.
1 cách cẩn thận, cậu nhấc bàn chân lạnh cóng, co quắt của bà cụ lên, đi tất và giầy vào cho bà. Bà cụ sững người, chỉ khẽ gật đầu và nói lời cảm ơn rất nhỏ
Lúc đó, xe buýt dừng. Cậu bé chào bà cụ và bước xuống xe, đi chân trần trên nền tuyết trắng. Những người khách trên xe nhìn theo :
- Cậu ta làm sao thế nhỉ ?
- Một thiên thần chăng ?
Còn cậu bé lúc nãy thì chỉ vào chân bà cụ quay sang nói với mẹ:
- ko phải đâu mẹ ! con đã nhìn rõ rồi mà anh ấy là người bình thường thôi
NHẬN XÉT
hành động nhân đạo và đầy tình thương cảm của cậu bé với bà cụ đi chân trần trên tuyết giữa trời đông giá lạnh khiến chúng ta phải suy nghĩ về mình. trong cuộc sống nếu chúng ta dành một phút dừng lại để quan sát đến nhau sau thì cuộc sống sẽ tốt đẹp biết bao
Câu chuyện
ngày xưa, có một lần con người trên trái đất phải gặp nạn đối ghê gớm. Thức ăn vô cùng khan hiếm. Có ông cụ kia bắt được một bó lúa, lúc đó mỗi hạt lúa còn đáng giá hơn những hạt vàng. Ông cụ ngẵm nghĩ:" có lẽ ta nên dành bó lúa này cho người bạn cậu ấy trẻ hơn ta và có thể làm được nhiều điều có ích cho đời hơn ta". Người bạn nhận được bó lúa rất mừng, định giải bó lúa lấy gạo nấu ăn. Nhưng anh chợt nghĩ :" nhà hàng xóm có mấy đứa trẻ đói đã nhiều ngày nay, mình là người lớn có sức chịu đựng hơn, chi bằng mình dành bó lúa này cho bọn trẻ ". Hai bạn nhỏ nhà hàng xóm nhận được bó lúa và đến lượt họ, họ lại nghĩ đến những người khác. Cứ thế những bông lúa được hàng trăm người truyền tay nhau và tất cả mọi người đều cảm thấy như mình đã ăn uống no nê cả
Nhận xét
hạnh phúc không chỉ là biết nhận lại, mà phải biết cho đi. Người hạnh phúc nhất trên đời là người biết đem lại hạnh phúc cho người khác, chúng ta cho đi tức là chúng ta nhận về. Trong cuộc sống phải biết chia sẻ với người khác, nếu biết sống vì người khác thì cuộc sống của chúng ta sẽ tốt đẹp và ý nghĩa lên gấp nhiều lần
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK