Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Tả cảnh trường em su khi kì chống dịch covid...

Tả cảnh trường em su khi kì chống dịch covid 19,nhưbg mình nghiêng về tả hoạt động hơn( thầy cô hướng dẫn đeo khẩu trang,....) thì đc bao nhiêu điểm phần tạo l

Câu hỏi :

Tả cảnh trường em su khi kì chống dịch covid 19,nhưbg mình nghiêng về tả hoạt động hơn( thầy cô hướng dẫn đeo khẩu trang,....) thì đc bao nhiêu điểm phần tạo lập văn bản ạ( phần tạo lập văn bản tối đa là 5đ). Dưới hình ảnh là hình cách chấm thi của thầy cô ạ

image

Lời giải 1 :

Đại dịch Covid-19 đã lan ra khắp hầu như các nước trên thế giới, và Việt Nam cũng nằm trong số đó. Nhưng may thay, Việt Nam đã ngăn chặn đại dịch này kịp thời nên không có ai tử vong cả. Sau một kì nghỉ dài để chống dịch, chúng em lại cùng nhau đến trường để làm một"ngày tựu trường"sau dịch. Em rất ấn tượng về điều này.

Hôm nay, em thức dậy thật sớm để đi học, lòng nôn nao, háo hức được gặp lại bè bạn và thầy cô. Trên đường đi, không còn vắng vẻ như lúc trước nữa, mà thay vào đó là xe cộ đi qua, đi lại để đi làm hay chở con em mình đi học. Khi đến trường, em thấy quang cảnh lúc này vẫn náo nhiệt như ngày nào, chim chóc cũng bắt đầu hót ríu rít như để chào đón các bạn HS trở lại trường sau 1 kì nghỉ dài. Tuy náo nhiệt nhưng mọi người vẫn luôn tuân thủ lệnh để phòng dịch Covid: đứng cách nhau ít nhất 1 m. Và sau những ngày chờ đợi để gặp bạn bè và thầy cô, nhưng em lại không thể nhìn những khuôn mặt dễ thương của các bạn và khuôn mặt dịu hiền của những thầy cô giáo nữa, chỉ nhìn thấy ánh mắt long lanh của họ bởi vì ai cũng đeo khẩu trang. Khẩu trang của mọi người đang đeo hầu hết là khẩu trang y tế nhưng cũng có một vài người là mang khẩu trang vải, những chiếc khẩu trang đầy màu sắc này cũng làm cho ngôi trường em thêm đẹp là lung linh hơn. Không chỉ vậy, những ai đi vào trường đều phải rửa tay sạch sẽ và phun cồn sát trùng để tránh lây lan dịch. Mọi người ai ai đều có ý thức trong thời gian dịch này. Tuy bạn bè lâu ngày gặp lai, tưởng như các bạn sẽ trò chuyện ríu rít, ôm nhau những cái ôm đằm thắm sau bao ngày ko gặp nhau, nhưng vì dịch nên chúng em vẫn phải giữ khoảng cách an toàn và ít nói chuyện lại. Sau một lúc, tiếng trống vang lên báo hiệu giờ học đã đến, các bạn HS không chen chúc nhau để vào lớp như lúc trước mà bây giờ phải đi từng hàng, từng hàng một. Khi vào lớp, các thầy cô giáo hướng dẫn các bạn cách phòng dịch sao cho đúng và các bước rủa tay thường quy. Mỗi lớp đều có một lọ cồn sát trừng để chúng em rửa tay trước khi vào lớp và một bịch khẩu trang y tế để ở trên bàn để bạn nào quên đem hoặc không có khẩu trang có thể lấy dùng. Khi hướng dẫn xong, các giáo viên và các bạ HS bắt đầu bước vào những tiết học đầy thú vị. Không khí trong sân trường bỗng im lặng hẳn, chỉ cnf tiếng chim hot, tiếng lá xào xặc tâm sự với nhau. Trên đỉnh cột cờ, lá quốc kì đang bay phấp phới trong gió.

Em rất yêu cái ngày "tựu trường" thật đặc biệt này. Em mong sao mọi người ai cũng tuân thủ lệnh phòng dịch để đại dịch Covid không lây lan trong cộng đồng và mọi người có công việc ổn định trở lại.

Thảo luận

-- bạn ơi cho mik ctlhn nhé
-- khi nào ng kia trl bn cho mik ctlhn nhé xin bn đó
-- đừng xin bn ơi
-- tùy bạn zậy nhưng mik đã cố gắng hết sức rồi, mất gần nửa tiếng đaay
-- Bấm chỗ nào bạn, vì mình mới vô nên ngồi mò nãy h😅
-- à ko pk có người trả lời nx thì mới ấy đc
-- Uh,mình mới vô á,nên ko rành lắm
-- dạ

Lời giải 2 :

     Cuối cùng thì cũng sắp được quay trở lại trường, được ngồi trong phòng học lộng gió và nghe thầy cô giảng. Nhưng 'tựu trường' năm nay khác hẳn mọi năm khi con ve gọi hè kêu râm rang. Mùa' tựu trường' đáng nhớ!

     Trong hơn ba tháng qua, dịch bệnh Covid 19 hoành hành cũng là khoảng thời gian mà học sinh, sinh viên chưa được đến trường, trong đó có cả tôi – cô sinh viên năm 2 đại học. Lần đầu tiên trong đời, tôi có một kỳ nghỉ tết dài đến như thế, hơi buồn vì việc học bị gián đoạn, tuy nhiên cũng nhờ “cái tết lịch sử” mà tôi phụ giúp được gia đình nhiều hơn và có thời gian cảm nhận về bản thân nhiều hơn. Cũng vì thế mà chúng tôi sắp có được mùa 'tựu trường' đáng nhớ, có một không hai từ trước đến giờ. Rời xa phố thị tấp nập, đầy khói bụi, tôi trở về miền quê yên bình với những cánh đồng lúa bất tận và bầu trời trong xanh, cao vút. Với tôi, năm nào cũng thế, cứ “ăn” xong mùng ba tết là lại lên rẫy phụ gia đình làm mì (sắn). Thường thì tôi sẽ đi học trước khi gia đình thu hoạch hết mì, nhưng năm nay đặc biệt hơn chút, xong mùa mì và mùa gặt lúa (thường thì lúa sẽ gặt sau khi làm mì xong) mà tôi vẫn chưa “cắp sách đến trường”.

    Năm nay, tôi lại được chứng kiến cảnh mọi người hối hả cho mùa gặt, dù ai cũng thấm mệt trước tiết trời hanh khô của Tây Nguyên nhưng trên gương mặt lam lũ của những người nông dân toát lên niềm hạnh phúc khi lúa năm nay được mùa. Trên khắp các cánh đồng, tiếng người hòa cùng tiếng máy gặt tạo nên không khí rôm rả, và cũng nhờ thế mà mọi người vơi đi phần nào nỗi lo về dịch bệnh đang hoành hành. Nhờ “kỳ nghỉ tết lịch sử” mà tôi có thời gian trồng rau với mẹ, ngồi nghe mẹ kể chuyện thời xửa thời xưa hay lặng nhìn những đứa trẻ lấm lem bùn đất đi bắt ốc vào mỗi buổi chiều. Tôi chợt nhận ra, bản thân mình như được sống lại những tháng ngày vô lo, vô nghĩ của trước kia. Mọi thứ êm ả, nhẹ nhàng như dòng chảy của sông Ayun. Năm 2020 hẳn là một năm đáng nhớ đối với nhiều người. Với tôi, bên cạnh nỗi lo sợ về sự nguy hiểm của dịch bệnh toàn cầu, thì "kỳ nghỉ Tết lịch sử" cũng cho tôi nhiều thứ tích cực. Tôi được bên cạnh gia đình nhiều hơn, phụ giúp được nhiều việc đồng áng hơn, lại được hòa vào cuộc sống dân dã, mộc mạc và đầy chân tình của người dân miền núi. Tâm hồn như được gột rửa khỏi áp lực của việc học hành, hay đi làm thêm trang trải cuộc sống nơi phố thị.

     Bên cạnh việc phụ gia đình thì tôi cũng như bao bạn sinh viên khác phải học trực tuyến. Đối với hầu hết học sinh, sinh viên ở miền núi như tôi thì việc học trực tuyến gặp không ít khó khăn. Tôi nhớ lại buổi đầu học online với đầy nỗi lo sợ, trong đó sợ nhất là đường truyền internet bị yếu hoặc bị gián đoạn, việc học cũng thế mà gián đoạn theo. Qua việc học trực tuyến, tôi lại lần nữa cảm nhận được sự khó khăn của việc theo con chữ. Đối với học sinh, sinh viên vùng núi, không phải ở đâu cũng có Internet để kết nối, có nhiều bạn phải xin học ở nhà hàng xóm, người quen... Nhưng dường như, càng trắc trở bao nhiêu thì tấm lòng hiếu học của trẻ em vùng núi càng cao bấy nhiêu.

    Nôn nao ngày  trở lại trường Sau từng ấy thời gian thì nỗi nhớ trường lớp, bạn bè cũng ùa đến. Cảm giác đó đến bất chợt lắm, có những lúc chỉ muốn đặt vé xe để vào TP.HCM, đi xung quanh trường vài vòng, ngắm nhìn hàng ghế đá hay ngồi nghỉ trưa, mân mê vài cành lan ở vườn hoa sau trường, hay chỉ đơn giản là đứng trên hành lang tầng ba của trường và nhìn về hướng xa xăm... Hóa ra, trường học cũng như ngôi nhà. Ở trường thì nhớ không khí quây quần ở nhà, về nhà rồi thì lại da diết muốn quay lại trường.

Và bây giờ, tôi và bạn bè chuẩn bị nghe giảng viên giảng bài trong phòng học lộng gió, bên ngoài khung cửa có vài bông phượng nhú lên, tươi rói…những hình ảnh đó cứ hiện lên trong đầu tôi, không ngừng. Và chúng tôi sẽ đến trường khi mùa phượng đã nở đỏ rực và tiếng ve kêu râm ran, một mùa 'tựu trường' đáng nhớ.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK