Tùng, tùng, tùng..., một hồi trống ngắn vang lên báo hiệu đã đến giờ ra chơi sau tiết hai. Từ các cửa lớp, học sinh ùa ra như ong vỡ tổ. Sân trường đang vắng vẻ, lặng lẽ, phút chốc đã rộn rã tiếng nói tiếng cười của mấy trăm học sinh đang tung tăng chạy nhảy.
Một hồi trống dài thôi thúc, báo hiệu tiết mục thể dục giữa giờ bắt đầu. Chúng em nhanh nhẹn xếp thành hàng đúng theo vị trí quen thuộc, mỗi người cách nhau một sải tay. Theo tiếng trống, từng động tác được thực hiện nhịp nhàng đều đặn. Những cánh tay mềm mại quay trái, quay phải. Bao gương mặt hồn nhiên tươi rói dưới ánh nắng mai.
"Khoẻ, khoẻ!". Tiếng hô đồng thanh vang động cả sân trường làm cho mấy chú chim sâu, chim sẻ sợ hãi bay vút lên cao.
Tiếp sau đó là giờ chơi của chúng em. Mỗi nhóm tìm đến một góc sân để chơi những trò quen thuộc như: Nhảy dây, đuổi bắt, kéo co... Dưới gốc cây bàng già, bốn bạn nữ Thu, Ngọc, Lan, Hương đang chụm đầu vào nhau, không biết kể chuyện gì mà cùng cười rúc rích. Cách đó không xa, tốp nam lớp 6C đá cầu. Trái cầu làm bằng những vòng cao su tròn nhiều màu, ở giữa cắm mấy chiếc lông ngỗng trắng, vun vút bay đi bay lại. Tiếng bàn tán nổi lên, xen lẫn tiếng cười nói thật là vui nhộn, ồn ào nhất là đám kéo co. Mỗi bên có tới hàng chục người, người này ôm ngang lưng người khác. Đứng đầu hai bên là Nam và Đức, hai bạn đều to khoẻ ngang nhau. Sau tiếng hô dõng dạc của trọng tài Hoàng, hai bên cong lưng, xoãi chân, bậm môi, ra sức kéo. Một hồi lâu vẫn chưa phân thắng bại. Bất chợt, Nam buông tay làm cho các bạn té ngửa, nằm chồng lên nhau ngổn ngang dưới đất. Những tràng vỗ tay, reo hò vang động.
Giờ chơi trôi qua nhanh chóng. Tiếng trống báo giờ vào học đã điểm. Chúng em nhanh chóng trở về lớp, gương mặt ai nấy đều toát lên vẻ vui tươi, rạng rỡ thật đáng yêu. Thời gian ra chơi tuy ngắn nhưng đã đem lại cho chúng em sự thoải mái về mặt thể chất và tinh thần để chúng em tiếp tục học tập được tốt hơn.
CHÚC BN HỌC TỐT
Năm nay, tôi lại được chứng kiến cảnh mọi người hối hả cho mùa gặt, dù ai cũng thấm mệt trước tiết trời hanh khô của Tây Nguyên nhưng trên gương mặt lam lũ của những người nông dân toát lên niềm hạnh phúc khi lúa năm nay được mùa. Trên khắp các cánh đồng, tiếng người hòa cùng tiếng máy gặt tạo nên không khí rôm rả, và cũng nhờ thế mà mọi người vơi đi phần nào nỗi lo về dịch bệnh đang hoành hành.
Nhờ “kỳ nghỉ tết lịch sử” mà tôi có thời gian trồng rau với mẹ, ngồi nghe mẹ kể chuyện thời xửa thời xưa hay lặng nhìn những đứa trẻ lấm lem bùn đất đi bắt ốc vào mỗi buổi chiều. Tôi chợt nhận ra, bản thân mình như được sống lại những tháng ngày vô lo, vô nghĩ của trước kia. Mọi thứ êm ả, nhẹ nhàng như dòng chảy của sông Ayun.
Năm 2020 hẳn là một năm đáng nhớ đối với nhiều người. Với tôi, bên cạnh nỗi lo sợ về sự nguy hiểm của dịch bệnh toàn cầu, thì "kỳ nghỉ Tết lịch sử" cũng cho tôi nhiều thứ tích cực. Tôi được bên cạnh gia đình nhiều hơn, phụ giúp được nhiều việc đồng áng hơn, lại được hòa vào cuộc sống dân dã, mộc mạc và đầy chân tình của người dân miền núi. Tâm hồn như được gột rửa khỏi áp lực của việc học hành, hay đi làm thêm trang trải cuộc sống nơi phố thị.
Bên cạnh việc phụ gia đình thì tôi cũng như bao bạn sinh viên khác phải học trực tuyến. Đối với hầu hết học sinh, sinh viên ở miền núi như tôi thì việc học trực tuyến gặp không ít khó khăn. Tôi nhớ lại buổi đầu học online với đầy nỗi lo sợ, trong đó sợ nhất là đường truyền internet bị yếu hoặc bị gián đoạn, việc học cũng thế mà gián đoạn theo.
Qua việc học trực tuyến, tôi lại lần nữa cảm nhận được sự khó khăn của việc theo con chữ. Đối với học sinh, sinh viên vùng núi, không phải ở đâu cũng có Internet để kết nối, có nhiều bạn phải xin học ở nhà hàng xóm, người quen... Nhưng dường như, càng trắc trở bao nhiêu thì tấm lòng hiếu học của trẻ em vùng núi càng cao bấy nhiêu.
Nôn nao ngày trở lại trường
Sau từng ấy thời gian thì nỗi nhớ trường lớp, bạn bè cũng ùa đến. Cảm giác đó đến bất chợt lắm, có những lúc chỉ muốn đặt vé xe để vào TP.HCM, đi xung quanh trường vài vòng, ngắm nhìn hàng ghế đá hay ngồi nghỉ trưa, mân mê vài cành lan ở vườn hoa sau trường, hay chỉ đơn giản là đứng trên hành lang tầng ba của trường và nhìn về hướng xa xăm... Hóa ra, trường học cũng như ngôi nhà. Ở trường thì nhớ không khí quây quần ở nhà, về nhà rồi thì lại da diết muốn quay lại trường.
Và bây giờ, tôi và bạn bè chuẩn bị nghe giảng viên giảng bài trong phòng học lộng gió, bên ngoài khung cửa có vài bông phượng nhú lên, tươi rói…những hình ảnh đó cứ hiện lên trong đầu tôi, không ngừng. Và chúng tôi sẽ đến trường khi mùa phượng đã nở đỏ rực và tiếng ve kêu râm ran, một mùa 'tựu trường' đáng nhớ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK