Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Viết kịch bản về đề tài tệ nạn xã hội...

Viết kịch bản về đề tài tệ nạn xã hội (đóng kịch) câu hỏi 123347 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Viết kịch bản về đề tài tệ nạn xã hội (đóng kịch)

Lời giải 1 :

Kịch bản     BỜM THỜI NAY

                                                                             

Nhân vật:
-         Người dẫn chuyện.

-         Bờm, Phú Ông, Tiều, Tiểu, Cô giáo, Học sinh.

Sân khấu : Cảnh Phú ông và hai người hầu đổi quạt, cảnh cô giáo trao đổi với học sinh.
Diễn Truyện:
CẢNH I

NGƯỜI DẪN CHUYỆN:                                                                                              

Dân gian  xưa có bài  ca dao:

Thằng Bờm có cái quạt mo

Phú ông xin đổi ba bò chín trâu

Bờm rằng Bờm chẳng lấy trâu

Phú ông xin đổi ao sâu cá mè

Bờm rằng Bờm chẳng lấy mè

Phú ông xin đổi một bè gỗ lim

Bờm rằng Bờm chẳng lấy lim

Phú Ông xin đổi con chim đồi mồi

Bờm rằng bờm chẳng lấy mồi

Phú ông xin đổi nắm xôi , Bờm cười.

Đó là chân dung Bờm ngày xưa. Còn anh Bờm ở thế kỉ 21 này như thế nào? Để góp tiếng nói Vào cuộc đấu tranh phòng chống ma túy và lên án những tật xấu của lứa tuổi học tro  hiện nay, Đội tuyên truyền măng non trường THCS Hoà Phong, đơn vị huyện Krông Bông xin mời quý vị và các bạn  thưởng thức tiểu phẩm vui có tựa đề: BỜM THỜI NAY qua sự diễn xuất của các  ban:

Bạn..........................................trong vai Bờm

Bạn..........................................trong vai Phú Ông

Bạn..........................................trong vai Tiểu

Bạn..........................................trong vai Tiều

Cùng sự  góp mặt của các bạn khác trong vai cô giáo và học sinh

Sau đây là nội dung câu chuyện:

 

(Phú ông và hai người hầu là Tiểu và Tiều  bước ra sân khấu, Tiều cầm  ô che nắng, Tiểu cầm quạt  quạt cho phú ông, Phú ông chống chiếc gậy)

Phú ông: - Aùi chà, thời tiết dạo này sao mà nóng nực thế  không biết? Hay là  lại  bị  ảnh hưởng của  en ni nô, en ni na gì đây; Nghe đồn ở bên Thái lan có trận sóng thần cuốn đi  mấy ngàn  mạng người. Cũng may hôm ấy mình  không không sang bên ấy , chứ không giờ này chắc là lũ cá được bữa no nê. Kể ra số mình cũng cao thật!

Ôâi , nóng quá,  chúng mày quạt mạnh vào  xem nào!

Tiểu: - Dạ, dạ! ( Rồi Quạt mạnh hơn)

Phú Ông: - Cũng may mà  mình thực hiện thành công việc ăn kiêng  để giảm béo nên long thể mới được hoành tráng như thế này.( Giơ tay lên khoe cơ bắp)

Chứ như mấy ông phú bên thôn Đông, thôn Đoài, không khéo giờ này bọn chúng đang ở trong lò hút mỡ  ấy chứ! Khiếp, nóng thế này có phải để giết người ta không? Trời ơi là trời!

( Bờm từ  bên kia đi ra, vừ a đi vưa ø hát)

Bờm: - Em sẽ là mùa xuân của mẹ. em sẽ là mầu nắng của cha...

( Cả bọn trố mắt nhìn theo Bờm, vẻ ngạc nhiên, thán phục)

Tiều: - Ông ơi! Thời tiết nóng như thiêu như đốt này mà có thằng vừa đi vừa hát. Chắc là trung tâm điều khiển thần kinh của nó có vấn đề đây? A!ø Hay là vì nó có cái quạt ấy? Oâi cái quạt thật sành điệu ông ơi! Có nó chắc ông con ta vơi bớt cơn nóng nực này. Chà, chảnh thật!

 Tiểu:A…Ù  cha..ø! Ai lạ gìø cái thằng Bờm chân đất mắt toét ở làng Nhô.  Nó đi đâu thế nhỉ? Ông ơi!  Cái quạt mo kia thật là hợp thời trang xuân- hè 2007. Như  Ông mà có nó thì  cái danh hiệu" Người đàn ông đích thực " của hãng dầu gội Ích ..xờ …men chắc chắn sẽ thuộâc về ông.

Phú ông: ( Gật gù đắc chí) - Hay...hay…hay lắm! Oâng giao cho hai chúng mày bằng mọi giá phải đổi được chiếc quạt kia nghe chưa?  Không làm được việc thì ông cho chúng mày về đi cày hết. Khẩn trương lên!

Tiểu, Tiều: - Vâng… ạ!!!

(Tiều đi lại phía Bờm, Phú ông  quay về phía  Tiểu)

Phú ông: - Ơ, cái thằng ranh này, mày định để ông chết nóng đấy hử ???

Tiểu: - Sao mà chết được. Chẳng phải ông bảo là cao số lắm mà?

Phú ông: Có quạt không thì bảo?

Tiểu: Dạ…dạ…dạ…!

 (Tiều rón rén tiến lại  phía Bờm, tỏ vẻ thân mật, dương oai)

Tiều: - Chào chú Bờm, chú em đang làm gì mà đứng một mình ở đây?

Bờm:-  Ơ… Anh Tiều! Bạn một thời bắt sâu đuổi bướm bên bờ ao nhà mình!  Ơ, sao anh  lại ở đây?

Tiều: -Ơ …quả mơ có múi! Vẫn nhận ra nhau hả? Chú coi anh có đẹp trai phong độ không? Cái quạt  mo coi bộ cũng được đấy nhỉ? Anh mượn quạt thử coi! ( Rồi giật lấy quạt)

Oâi ! Mát thật! Tuyệt cú mèo! Thảo nào nó vừa đi vừa hát

Này Bờm!  Nể tình huynh đệ  đổi nó cho ta nhé.

Bờm: - Đổi cấi quạt này ư?  Đổi gì? Đổi gì?

Tiều: (Quay sang phú ông)- Nó hỏi là đổi lấy cái gì ông ạ?

Phú ông: - Gì cũng được!

Tiều:(Quay sang bờm) – Anh đổi 1 Con xe máy a móc mới két được chứ?

Bờm: (Suy nghĩ một lát)- Người này điên sao? Đổi cái quạt mo lấy xe máy a móc mấy chục triệu đồng? Hay là hắn thử mình? Chắc là hắn thử mình đây? MÌnh chẳng dại.( rồi quay sang Tiều)

 - Ứ ừ! Bờm không đổi đâu, Bờm chưa đến tuổi để đi xe máy. Bờm sợ tai nạn giao thông lắm rồi! Tối qua chẳng phải có một vụ  tai nạn xe máy ở đầu làng lamø 1 người chết  hai người bị thương sao? Sợ lắm!

Tiều: ( Tiến về phía Phú ông)

-         Bẩm ông, con gạ nó lấy chiếc xe máy của ông mà nó còn làm cao bảo là chưa đến tuổi đi xe máy. Thằng này làm cao thật.

Phú ông: - Hừ! Thằng này đúng là Bờm, tao thấy tụi choai choai như nó bây giơ đi xe  máy đầy rẫy ngoài kia, Rồi lạng lách, đánh võng…Thế mà nó thì...

Ngày xưa đời ổng đời ông nhà ta chẳng phải đổi cho đời ổng đời ông nhà nó cái quạt như này chỉ bằng  nắm xôi hay sao? Chả lẽ chúng mày hết  cách rồi hả?

Tiểu:-  Á… à! Con vừa nghĩ ra  1 kế ông ơi! ( Rồi ghé  vào tai phú ông thì thầm )

Phú ông: ( Vỗ  đùi) – Hay! Hay lắm! Khẩn trương đi con nhé, Ta có thưởng đấy!

Tiểu: - Bờm …ơi! ( tỏ vẻ thân mật)- Anh thấy gần đây huyện ta phát triển rầm rộ các điểm In tơnet, chát, Wet cam hay la…ø Bếch khăm gì đấy. Chú mà đổi cho anh cái quạt này lấy một dàn vi tính hòa mạng  intơnet thì tha hồ mà tán gẫu khắp nơi trên thế giới này, lại còn game on lai và võ lâm truyền kì nữa. Mê hồn!!!

Bờm: (Đăm chiêu)   -Bếch khăm là cầu thủ của Man U cơ mà? Hắn nhầm rồi!

 Không, không đâu, anh không biết các phương tiện  thông tin đại chúng đang lên án mạnh mẽ những  loại hình ấy sao? Nguy hiểm hơn là nó  còn ảnh hưởng dến tính mạng, chẳng phải  có  một  thiếu niên  vì nghiền cái trò tiêu khiển này mà bị đột tử  àh? Bờm sợ chết bất đắc kì tử lắm.

Tiểu: - Ơ! Cái thằng ranh con  này?( Rồi chạy về phía Phú ông) Nó không chịu ông ạ!

Phú ông:- Chúng mày đúng là một lũ vô tích sự, mội cái việc cỏn con  thế mà không làm xong. ( Nghĩ một lát)

Hay là ta đổi cho nó một bộ đồ hàn quốc mốt mới nhất của tao mới tậu hôm sang Xơâ - un, cái bộ cánh mà mặc vào hở lưng lòi rốn ấy ông thấy bộ đấy đẹp đấy. Chúng mày xem ngoài kia đầy những cô cậu học trò mặc  cái áo  hở cả mạng sườn , tóc xanh tóc đỏ kia kìa! Tuổi như nó  bây giờ đua đòi ăn diện lắm!

Tiều: - Dạ! Ông đểû con ra tay!

-         Thế chú mày cứ vận mãi bộ đo ànhà quê  như anh hề mãi hả? Phọc ngưòi như chú  mặc đồ Hàn Quốc kèm theo  mái đầu bạch kim  mới mô đen! Đồng ý đổi nhá?

Bờm: -  Eo ơi! Hàn quốc với hàn xẻng . Bờm mà mặc bộ đồ ấy thì chắc là  chả giống con gì trong chuồng hết. Không đổi đâu!

( Cùng lúc, hai học sinh ôm cặp đi ra, mặc đồ đồng phục học sinh của trường)

-         Anh thấy chưa? Bạn của Bờm đang đi học đấy. NHìn  các bạn ấy  đẹp anh nhỉ?

Tiều: XÌ!...( rồi chạy lại phú ông)- Cũng chẳng được ông à!

Phú ông: - A! ta có kế này hay lắm!

( Tiến về phía Bờm)- Cậu Bờm đi lắc bao giờ chưa?

Bờm: Lắc là gì ạ?

Phú ông:  Lạc hậu thế? Lắc là như thế này này ( Làm cho Bờm coi)

Hôm trước,  chúng ta ra vũ trường lắc một đêm sướng lắm! Đây này,  Chỉ cần mấy cái viên thuốc nhỏ màu xanh đỏ tím vàng như thế này nếu ta Uống vào là lên tiên luôn nhóc ạ, khi ấy Thế giới bồng lai, Phật Tổ Như Lai, Tề Thiên Đại Thánh sẽ hiện ra trước mắt.

Tiều: - Phải đấy! Phải đấy! Đổi không?

Phú ông:  ( Đưa cho Tiểu, Tiều) Ta cho vài viên ? Tụi con uống rồi lắc cho nó xem cho nó trố mắt ra !

(Tiều và  Tiểu  uống thuốc và  bắt đầu lắc  và nhảy theo nhạc.)

Phú ông:  ( Đi lại phía Bờm)- Thấy món này co ùthích không Bờm? Giới thượng lưu như chúng ta đây mới có. Cậu đổi nhé?

Bờm: Ơ? Hay nhỉ? Mấy cái viên thuốc đỏ đỏ xanh xanh  mà có tác dụng kì lạ chưa kìa? Hay là mình đổi?.... Không! Không  ! Lắc nhiều như thế mệt và nóng lắm! Chẳng đổi!

Phú ông: Hừ! Thằng này đúng là người có bản lĩnh đâu phải như hai thằng bay . Ta đổi biết bao thứ đắt tiền chứ đâu phải đùa,  kể cả  chất kích thích mà nó cũng chẳng  thèm .

( Quay sang Bờm)- Thế bây giờ nhà ngươi thích cái gì để ta đổi?

Tiều: Ông ơi!  Con vừa nghĩ ra một kế !

Phú ông: Nói nhanh xem nào! 

Tiều: Ngày xưa ông  cho chúng con vào tròng như thế nào thì bây giờ cho nó  mắc bẫy như thế ấy. Cái món “một làn khói trắng ru đời vào quên lãng” ấy!

Phú ông: Phải rồi!  Tiến hành ngay! Chúng mày có mang lửa không?

Tiểu: Con có mang đây!

Phú ông: Ngồi xuống đây, mày bật  quẹt, để ta lấy thuốc. Còn mỗi tép này nữa thôi!

( Cả bọn ngồi chụm đầu vào nhau, đốt lửa và cùng  hít khói từ  tờ giấy bạc có ma túy)

Phú ông: Bờm ơi! Cậu có  ngửi thấy mùi  gì không?

Bờm: Mùi gì mà thơm thế? Giống mùi xôi của mẹ ta?

Phú ông: Mùi xôi đấy, lại đây ông cho! Nhanh lên!

Bờm: Xôi…Xôi! Cho bờm với!

(Bờm chạy nhanh đến chỗ  phú ông và đồ đệ; cuối cùng Bờm bị cuốn bởi mùi khói trắng ấy)

Phú ông: Ha! Ha! Ha! Cuối cùng thì  chú em cũng dính đòn chí mạng, Sập bãy của ta rồi! ha ha ha …Từ nay ngươi sẽ cần đến ta! Bay đâu! Chuồn!

( Một lúc sau, Bờm tỉnh dậy)

Bờm: Ơ! Cái gì mà làm mình lâng lâng thế nhỉ? Phú ông ơi! Phú ông ơi!( Rồi chạy  ra)

CẢNH II

(Cô giáo và  2 em học sinh  từ trong đi ra)

Cô giáo: Các em ạ! Trường ta vừa được chọn làm đơn vị đại diện của huyện xây dựng một  chương trình  sân khấu hóa để đi thi cấp tỉnh đấy! Cô đang suy nghĩ về kịch bản!

Học sinh: Kịch bản về chủ đề gì vậy cô?

Cô giáo: Chủ đề  phòng chống ma túy trong thanh thiếu nhi đấy!  ( Cô giáo trình bày thực trạng ma túy xâm nhập học đường hiện nay)

Học sinh:A! chúng em cũng dang tập một tiểu phẩm về chủ đề phòng chống ma túy. Cô xem kìa! ( chỉ cả nhóm đang tập) Chúng em diễn có đạt không cô?

Cô Giáo: (Cô giáo xem cả nhóm đang tập, gật đầu tỏ vẻ tâm đắc) Tốt lắm!

Học sinh: Thưa cô! chúng em đang  gấp rút hoàn thành  vở kịch nhưng  chưa có cách nào  giúp Bờm tìm ra lối thoát cô ạ!

Cô giáo: Các em yên tâm.

Đầu tiên, ta phải giảng giải cho Bờm hiểu rằng: Ma túy đang trở thành hiểm họa của cả nước, nó đang len lỏi vào các nhà trường. Sự phát triển nhanh chóng tệ nạn ma tuý trong trường học đang là nỗi lo lắng của của gia đình, của mọi người. Ma túy làm  cho con người mắc phải dễ sa vào vóng nghiện hút, hít, suy thoái nhân cách, từ đó làm tan nát hạnh phúc gia đình, gây ảnh hưởng lớn đến nền tảng kinh tế xã hội. Nghiêm trọng hơn , ma túy là một tác nhân chủ yếu thúc đây đại dịch HIV – AIDS ở nước ta, đe dọa làm hủy hoại cả giống nòi.

Thứ  hai, ta giúp Bờm bằng cách tư vấn cho bạn biết phòng tránh mọi sự cám dỗ, mua chuộc , lôi kéo của những kẻ xấu.Đồng thời, cùng hợp tác tích cực với các cơ quan chức năng , các cơ quan bảo vệ luật pháp đưa  những ông phú đểu giả và đồng bọn  vào vòng pháp luật của nhà nước

Học sinh: A! Chúng em hiểu rồi! Chúng em cám ơn cô!

Học sinh: Bờm ơi! ( cả nhóm chạy lại  phía cô giáo)

Cậu đừng sợ . Đã có chúng mình  đây. Chúng mình và các bạn sẽ giúp cậu lấy lại quạt mo để giữ mãi những  luồng gió mát mẻ  trong những trưa hè nóng nực.

Nhưng để làm được việc này chúng ta rất cần  sự đoàn kết, thống nhất của tất cả mọi người, chúng ta hãy cùng nói không: Không dùng ma túy, không tham gia sản xuất, vận chuyển, tàng trữ, buôn bán ma túy, không rủ rê lôi kéo, tổ chức cho người khác sử dụng ma túy.

Hãy cùng nói không với ma túy!

Thảo luận

-- Bạn cũng giống mình mà mình còn phải ôn chuyên nữa nên thấy hơi mệt mỏi
-- Tội tụi mình quá đi thôi!
-- Hic hic
-- Ngày nào, tuần nào học xong cũng phải đi học thêm. Tối ngủ là chỉ mơ tới bài học mà thôi!
-- Thôi bye bye bạn mình lại phải làm bài tập môn khác rồi. See you soon
-- Mà mình đang học lớp 9 á bạn.
-- Em học lớp 6!
-- Vậy thì em làm sao mà hiểu đc cuối cấp phải học ntn huống hồ chi em mới học lớp 6 mấy anh chị còn phải ôn gấp đôi gấp ba tụi em

Lời giải 2 :

Bạn vào đây tham khaorrrrr:

https://www.youtube.com/watch?v=ejw6CdL2Jro

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK