Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Viết bài tập làm văn số 3 lớp 9: hãy...

Viết bài tập làm văn số 3 lớp 9: hãy kể về 1 lần em trót xem nhật kí của bạn! mn giúp mk vs ạ <3 câu hỏi 123023 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Viết bài tập làm văn số 3 lớp 9: hãy kể về 1 lần em trót xem nhật kí của bạn! mn giúp mk vs ạ

Lời giải 1 :

Lập dàn ý kể một lần trót xem nhật ký của bạn

I. Mở bài: nêu hoàn cảnh dẫn đến sự việc xem nhật ký.

Trong cuộc sống ai mà không có những lỗi lầm và nhất là khi còn trẻ chúng ta có lỗi với ai đó không thể tránh khỏi, câu chuyện vô tình xem nhật ký là một trong những trải nghiệm đáng xấu hổ mà mỗi khi nhắc lại tôi vẫn cảm thấy có lỗi với đứa bạn thân của mình.

II. Thân bài

1. Hoàn cảnh khi thấy nhật ký

– Tôi và Hùng là đôi bạn thân thiết từ thời tiểu học và đến cấp 2 chúng tôi vẫn học chung cùng nhau.

– Cả 2 đều rất thân thiết và thường xuyên chơi chung với nhau trong nhiều trò chơi cũng như giúp đỡ nhau học tập.

– Tôi học kém hơn Hùng vì vậy mà thường xuyên được bạn ấy kèm học.

– Hùng giúp đỡ rất nhiều, giảng giải những bài toán khó và giúp tôi những bài chưa hiểu.

– Trong một lần hẹn học tại nhà vì tôi đến sớm nên Hùng chưa về.

– Tôi lên phòng và thấy quyển nhật ký đặt ngăn nắp trên bàn.

2. Hành động khi thấy quyển nhật ký

– Tôi rất ít khi đụng chạm lung tung vào đồ vật của người khác những cuốn nhật ký rất bắt mắt gây sự tò mò.

– Không cưỡng lại được tôi mở ra xem nội dung bên trong.

– Từng ánh mắt đưa theo dòng chữ bên trong quyển nhật ký.

– Say sưa đọc những cảm xúc, tâm trạng của Hùng ghi chép bên trong mà không để ý bạn ấy đứng kế bên từ lúc nào.

3. Thái độ của Hùng

– Hùng tức giận vì tôi đã tự tiện xem nhật ký mà chưa xin phép.

– Tôi xin lỗi và giải thích nhưng bạn ấy không nghe.

– Chúng tôi đã không nhìn mặt, không nói chuyện với nhau 5 ngày.

4. Kết thúc câu chuyện

– Nhận thấy đây là lỗi của mình nên tôi chủ động đến xin lỗi Hùng.

– Nhiều lần sau đó cậu ấy mới chịu chấp nhận lời xin lỗi và bỏ quá.

– Tôi rất hối hận vì đã xâm phạm vào cuộc sống riêng tư của bạn ấy.

III.Kết bài

Đây là câu chuyện có thật từng xảy ra khi tôi còn nhỏ, lúc đó không suy nghĩ nhiều mà chỉ làm theo sở thích và sự tò mò đã gây ảnh hưởng, xâm phạm vào quyền riêng tư cá nhân của Hùng. Các bạn nên nhớ đừng bao giờ tự tiện xem nhật ký của người khác khi chưa được sự cho phép.

Thảo luận

-- bạn có thể viết thành 1 đoạn văn khoongg ạ?

Lời giải 2 :

Cuộc đời ai cũng đã từng mắc lỗi, những lỗi lầm tuy nhỏ những đã để lại cho em nhiều bài học quý giá, là hành trang cho em bước đi vững chắc trên con đường đời. Thật ra vấp ngã không hề đáng sợ, điều khó khăn nhất mà mỗi người chúng ta phải trải qua đó là việc đứng lên sau những vấp ngã ấy như thế nào. Có những lần vấp ngã khiến chúng ta cảm thấy tuyệt vọng, nhưng nhiều lần vấp ngã lại giúp ta mạnh mẽ hơn để không bị ngã thêm bất kì một lần nào nữa. Nhật kí là một điều rất riêng tư với mỗi con người và dù thế nào thì việc lén xem nhật kí của người khác lại là một hành vi không đúng mực. Tuy nhiên, người xưa từng nói: “Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại”, nếu chúng ta nhận ra lỗi lầm của bản thân và tự hứa sẽ không bao giờ làm việc gì tương tự như thế, có lẽ mọi lỗi lầm đều có thể được bỏ qua. Câu chuyện dưới đây là trải nghiệm của cá nhân tôi và đồng thời cũng để lại nhiều bài học sâu sắc.

Đó là một ngày cuối năm lớp 8, khi cái nắng oi ả và tiếng ve râm ran trên từng bụi cây đã gọi mùa hè của chúng tôi trở lại. Giờ ra chơi, mấy đứa bạn tôi đứa ríu rít chạy ra sân trường chơi ô ăn quan, đứa túm năm tụm bảy trò chuyện cười vang cả một góc trời. Tôi lơ đễnh ngồi một chỗ, ngắm nhìn cái nắng vàng ươm đang chảy trên từng ngọn cây, len qua từng kẽ lá, lòng chợt cảm thấy thích thú vì một kì nghỉ hè đã sắp cận kề. Chợt con mắt tôi liếc qua chỗ ngồi của Lan – cô bạn bàn trên đã chạy ra ngoài sân nhảy dây cùng chúng bạn lúc nào. Lan là một cô gái vui vẻ, hay cười, lúc nào cũng có thể đem lại cho người khác nụ cười vì tính cách hài hước và chân thật. Bạn bè rất quý Lan và chắc hẳn trong lòng ai cũng ao ước bản thân mình có thể luôn vui vẻ như bạn ấy. Ô kìa,… hình như… trong ngăn bàn bạn ấy có cái gi đẹp thế nhỉ? Tôi cố rướn mình để ngắm nhìn cái vật nhỏ xinh đang lấp ló trong ngăn bàn Lan. Một quyển sổ nhỏ!

Tôi ngồi yên mà trong lòng chẳn thể nào xóa đi cảm giác tò mò. Quyển sổ ấy ghi gì nhỉ? Đấy có phải quyển sổ tay toán học mà Lan thường nói hay không? Tôi rời khỏi chỗ, nhìn xung quanh. Trong lớp chỉ có mình tôi, nếu tôi lấy quyển sổ ấy ra cũng chẳng ai biết. Mà Lan lại đang ở ngoài… Cái tình tò mò của tôi lại nổi lên, nhưng nếu xem trộm quyển sổ của người khác như thế là rất xấu… Tôi mông lung trong những suy nghĩ, cái quyển sổ nhỏ xinh kia cứ như đang trêu tức tôi. Cuối cùng, tôi đứng hẳn dậy, với lấy quyển sổ ấy và mở ra đọc. Không, đó không phải là sổ tay toán học, đó là nhật kí của Lan! Mồ hôi tôi bắt đầu túa ra đầy mặt. Tôi sững sờ trước những dòng chữ của Lan. Hóa ra nhà Lan lại nghèo và khó khăn đến thế. Hóa ra đằng sau gương mặt hay tươi cười kia lại là những lo toan cơm áo của một người chị cả khi bố mẹ luôn ốm đau, em thì còn nhỏ dại. Hóa ra mấy đứa chúng tôi chỉ nhìn thấy vẻ ngoài vui vẻ của Lan mà không biết rằng bạn ấy đã phải gồng gánh nhiều áp lực trên vai ấy thế nào…

“Tùng…tùng…tùng”. Hồi trống báo giờ ra chơi kết thúc kéo tôi trở lại hiện tại. Tôi vội vàng nhét quyển sổ ấy vào chỗ cũ rồi ngồi ngay ngắn lại vào chỗ của mình. Cả giờ hôm ấy tôi không thể nào tập trung được vì nỗi xấu hổ đang bao quanh. Một cảm giác tội lỗi trùm lên tâm trí của tôi. Trước giờ, tôi rất ghét ai động vào những gì riêng tư, vậy mà chính tôi lại mở quyển nhật kí của Lan ra đọc! Tôi chẳng hiểu nổi tại sao tôi lại làm như vậy nữa. Lan quay xuống làm cắt mạch suy nghĩ của tôi:

- Này, cậu làm sao thế, cả ngày nay cứ lơ đễnh thế là sao?

- À…. Không… không có gì đâu.

Mấy ngày qua đi, Lan vẫn tươi cười, vẫn pha trò như mọi ngày. Có lẽ bạn ấy không biết chuyện tôi đã lỡ xem nhật kí của bạn ấy, nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng cảm thấy tội lỗi mỗi khi nhìn thấy Lan. Cho đến một ngày kia, lấy hết can đảm, tôi hẹn Lan ra một góc. Tôi quyết định sẽ xin lỗi Lan vì những gì mình đã làm…

- Cậu hẹn mình ra đây có chuyện gì thế? – Lan hỏi tôi.

- Mình… mình có chuyện…muốn nói… - Tôi ấp úng.

- Có chuyện gì cứ nói ra xem nào, trông cậu bây giờ đỏ hết mặt lên rồi kia kìa- Lan bật cười.

- Mình… Thật ra là… Tuần trước…Mĩnh lỡ xem trộm nhật kí cậu để trong ngăn bàn. Quyển sổ đẹp quá, mình không cố ý. Mình xin lỗi…

Lan chợt lặng yên. Tôi nhắm mắt và chờ đợi ở bạn ấy một trận cuồng phong. Lan sững sờ một hồi rồi nói:

- Vậy là cậu biết hết rồi ấy hả?

Tôi im lặng.

- Thật ra chẳng ai biết được hoàn cảnh nhà tớ cả. Nhưng không sao, cậu đã dung cảm nhận ra lỗi của mình là được rồi. Trước giờ tớ chỉ mong có người nào thấu hiểu cho tớ thôi. Kể ra trong cái rủi cũng có cái may đấy chứ.

- Vậy là cậu tha lỗi cho mình?

- Tất nhiên rồi.

Lòng tôi chợt reo vui. Lan đã tha lỗi cho tôi, và tôi đã thấu hiểu đựo hoàn cảnh khó khan của bạn ấy. Tôi thiết nghĩ mình phải làm gì đó để có thể giúp đỡ được Lan. Từ đó, mỗi khi buồn, tôi thường tìm cách để giúp đỡ Lan. Chúng tôi thân nhau từ hồi đó…

 Vậy đấy, đó là một kỉ niệm đáng nhớ trong quãng đời cấp 2 của tôi. Và tôi chợt nhận ra, điều quan trọng không phải bạn đã mắc lỗi lầm gì, mà là cách bạn đối mặt với nó và sửa chữa nó như thế nào. Những vấp ngã mà bạn gặp phải bây giờ hóa ra lại trở thành những kinh nghiệm quý báu giúp bạn ngày một trưởng thành hơn trên mỗi con đường bạn đi.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK