Hoa sen - một loài hoa cao quý, thanh khiết, một biểu tượng, một đặc trưng của mảnh đất Việt Nam. Hoa sen hầu như xuất hiện ở mọi nơi trên mọi miền đất nước, và ở quê hương em cũng có một đầm sen rộng lớn, và đầm sen càng trở nên đẹp đẽ và mang vẻ đẹp rất gần gũi, thân thuộc với cuộc sống của người dân nơi đây.
Đầm sen rộng, nhiều bùn là một điều kiện cực tốt để sen phát triển nhiều. Sen mọc rất dày, những phiến lá to, xanh với những đường gân lá mờ nhạt và tính chất không thấm nước xếp hàng san sát nhau, lá sen mềm mại, bồng bềnh xòe rộng trên mặt nước. Thân sen mềm, ruột rỗng, được nối từ đáy bùn lên trên và ở đầu mỗi thân là một búp sen đang chúm chím những chiếc cánh phiếm hồng chuẩn bị bung nở. Hoa sen có nhiều tầng cánh, màu cánh hoa là sắc hồng phấn nhẹ nhàng, thanh khiết, sờ lên có cảm giác mềm mại, tỏa ra thứ hương thơm man mát, thoang thoảng như có như không. Hương sen mùa nở rộ mỏng mong, len lõi vào cơn gió, phảng phất chút tư vị làng quê, đem thứ mùi hương mơ hồ ấy đi vào từng ngóc ngách của làng quê. Ngó sen nằm dưới bùn nhưng vẫn mang màu trắng tinh, thuần khiết, màu sắc đối lập hoàn toàn với cái hôi tanh, nâu đen của đáy bùn, tạo nên nét thoát tục rất riêng của loài hoa vừa cao quý lại vừa gần gũi với làng quê.
Hoa sen nở vào cuối hạ đầu thu. Búp sen khi sắp nở khẽ khàng hé mở những cánh hoa vẫn hay khép chặt, dần dần bung nở rộng ra, xòe cánh đều các phía, để lộ nhị vàng bên trong. Nhị sen màu xanh vàng, mềm xốp, bên trong là những hạt sen bùi bùi, tỏa ra hương thơm thoang thoảng. Những ngày sen nở, bác Tư đầu làng thường dùng thuyền ra giữa hồ hái sen, nhìn từng chồng hoa được xếp ngay ngắn trên thuyền, lũ trẻ trên bờ hú hét ầm ĩ, chỉ đợi bác Tư vào bờ là được bác phát cho mỗi đứa một bông cầm chơi đùa, khoe khoang. Chúng em hay đưa sen lên mũi để hứng lấy hương thơm đặc trưng từ đất mẹ ấy, mùi sen pha lẫn mùi bùn đất, gợi lên cái gì đó rất tinh khiết, cũng rất thôn quê, là vẻ đẹp rất riêng của quê hương em.
Sen nở rộ cũng mang lại rất nhiều lợi ích cho các bác nông dân. Từ lá sen, hoa sen, củ sen đến nhị sen, tất cả đều có ích lợi riêng và rất hữu ích trong đời sống của con người.
Đầm sen quê em mùa nở rộ mới đẹp làm sao. Một hồ sen với những búp hoa hồng phấn, vương vấn đôi chút hương hoa của làng quê Việt Nam. Vẻ đẹp ấy mãi là một hồi ức, một kỉ niệm đẹp trong em cho đến mãi sau này.
Bài làm
Từng ngày, từng ngày, đồng bào miền Trung đang phải gánh chịu hậu quả do bão lũ gây ra. Trận lũ năm hai nghìn là một trong những trận lũ có sức công phá mạnh mẽ nhất trong thập kỷ qua.
Bầu trời tối sầm, mưa không ngớt, xung quanh toàn một màn nước trắng xóa. Đó là cảnh tượng của những nơi trận lũ diễn ra.
Tất cả những gì ở nơi đây bao trùm một thứ gì đó đơn điệu mà ẩn chứa bao nguy hiểm cùng với màn trắng của nước là màu xanh của ngọn cây, những cây cổ thụ dám đương đầu với dòng nước lũ và những mái ngói nhấp nhô - nơi duy nhất để người dân bám trụ. Mọi người từ cụ già đến trẻ em đều sống trong tâm trạng lo lắng, hoang mang, lo sợ, làn da xám đi vì lạnh. Có những đứa trẻ mới sinh ra mới vài tháng, cơ thể như không còn chút sinh lực. Họ sống trong tình trạng thiếu thốn không điện, không thức ăn, nước uống. Nhiều thanh niên đi mò trong biển nước những cây lúa còn sót lại một cách vô vọng.
Chính phủ đã kêu gọi tinh thần "lá lành đùm lá rách". Đâu đây, những chiếc xuồng cứu trợ màu da cam tươi cười đến với nhân dân. Rồi cả những chiếc trực thăng cũng được huy động, dù chỉ là những gói mì nhỏ bé nhưng trong đó chan chứa tất cả tình cảm của nhân dân khắp mọi miền hướng về miền Trung thân yêu. Màu áo xanh của bộ đội, của thanh niên tình nguyện; màu áo vàng của các chiến sĩ công an ngày đêm gắn bó với bà con vùng lũ. Nhân dân lấy lại tinh thần và sức lực, dũng cảm vượt qua những tháng ngày gian khổ. Trên những mái nhà ẩm ướt, khói đã bốc lên và nhờ những gói mì và hạt gạo ít ỏi đó mà đôi môi con trẻ trở lại hồng hào. Những chiếc bè đỏ dập dềnh chờ đợi một điều kỳ diệu.
Trận lũ đã đi qua nhưng nó để lại bao cảnh thương tâm. Người nông dân "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", không quản ngại "một nắng hai sương" giờ lại tay trắng. Nhà cửa, ruộng vườn, trâu bò đất trôi theo dòng nước lũ. Chỉ mới tháng trước ở đây còn là một khu dân cư đông đúc mà bây giờ đã là bãi đất bằng. Không chỉ có thế, trận lũ còn cướp đi bao sinh mạng người vô tội. Bao gia đình lâm vào cảnh "tan đàn xẻ nghé": đứa trẻ mắt đỏ hoe gọi cha, người vợ mất chồng, người mẹ mất con. Tôi có thể nhìn rõ gương mặt bạo tàn và nụ cười nham hiểm của Thủy Tinh độc ác. Hắn cười trên nỗi đau khổ của người khác, tiếng cười nghe thật ghê rợn. Những hòm ủng hộ đồng bào lũ lụt ngày ngày vẫn được ăn no để làm vơi đi phần nào đau khổ của người dân nhưng có một điều chắc chắn rằng: nỗi khổ mất đi một người thân là không gì bù đắp được.
Cơn lũ dữ rồi cũng qua đi. Cuộc sống của người dần dần trở lại nhịp thường ngày nhưng nỗi lo âu, phấp phỏng thì vẫn còn đó. Còn tôi, tôi nghĩ rằng trí thông minh do tạo hóa ban cho con người, vậy chúng là sẽ dùng nó để chế ngự thiên nhiên. Tuy nhiên, vẫn còn một câu hỏi mà tôi chưa trả lời được: "Đến khi nào nhân dân ta mới không phải chịu hậu quả của nước lũ, đến khi nào trận lũ như năm 2000 mới không tái diễn?"
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK