câu 1 :
lề mề là một hiện tượng khá phổ biến trong đời sống mà hầu hết mọi người đều mắc phải. Nhất là đối với lứa tuổi học sinh. Coi thường giờ giấc, đi trễ, đến chậm trong các buổi lễ, họp hành, học nhóm hay những hoạt động tập thể là những biểu hiện tiêu biểu của học sinh khi mắc bệnh lề mề. Căn bệnh lề mề gây rất nhiều tác hại, nhất là cho tập thể. Học sinh sáng thứ hai, đã biết là sẽ làm lễ chào cờ, nhưng vẫn đủng đa đủng đỉnh đến trễ, bị kỉ luật là điều đương nhiên. Nhưng tập thể lớp vì thế mà bị ảnh hưởng lây, bị đánh giá là thiếu kỉ luật, làm mọi người khó chịu, không khí trang nghiêm của buổi lễ vì thế mà vơi đi ít nhiều. Hay trong những buổi họp lớp, có người đến trễ cả tiếng không lý do chính đáng, làm lãng phí thời gian của những người đến đúng giờ, rồi lại phải kéo dài thời gian cho công việc. Rồi những buổi học nhóm, hoạt động nhóm mỗi người giữ một nhiệm vụ, một người đến trễ cũng đủ làm cho công việc bị trì hoãn, chậm trễ. Bệnh lề mề gây ra khó chịu cho mọi người, dẫn đến kết quả lao động, học tập, không thành công tốt đẹp. Người lề mề còn bị đánh giá là thiếu kỷ luật, thiếu tự trọng và về sau sẽ thiếu uy tín với mọi người. Lề mề, đó là thói quen xấu cần loại bỏ. Vì vậy học sinh chúng ta, những con người trẻ văn minh, hiện đại hãy từ bỏ thói quen này, chữa căn bệnh này để cùng làm cho cuộc sống xã hội ngày càng tốt đẹp hơn, có văn hóa hơn.
câu 2 :
"Cuộc đời này ngắn lắm, rồi đến lúc ta sẽ trở về với cát bụi. Cuộc phiêu lưu trần thế chỉ là cuộc dạo chơi trên đường về quê trời. Hãy sống cho đáng sống. Đời đáng sống vì thế hãy sống cho đáng đời" (KILLER). Cuộc hành trình dài rộng mà chúng ta đang bước đi chẳng biết bao giờ sẽ phải dừng lại, chẳng biết sẽ phải có bao nhiêu biến cố nữa ập đến và cũng chẳng thể dự đoán được chúng ta sẽ có hạnh phúc trong bao lâu. Tất cả mọi thứ đều đến một cách tự nhiên và con người cũng cần ngang nhiên để đối mặt với chúng. Hãy sống như ngày hôm nay là ngày cuối cùng được sống và cũng đừng thắc mắc tại sao phải vôi vàng thế! Vì cuộc đời cũng giống như câu chuyện " bóng nắng bóng râm " ấy mà thôi.
Sống chậm lại những phút giây hối hả, lắng mình lại để cảm nhận những yêu thương cứ động đậy trong lòng, để hiểu hết câu chuyện ý nghĩa kia. "Con đê dài hun hút như cuộc đời "và mỗi người đều phải bước đi trên con đê của riêng mình. Nhưng tất cả đều bước đi dưới một bầu trời và trời thì khi nắng lúc râm không phụ thuộc vào ý muốn của bất kì ai. Nhiệm vụ của chúng ta là phải đi qua những bóng nắng, bóng râm ấy để đến cuối con đê, để đi trọn cuộc đời của riêng mình. Tình huống mà câu chuyện đặt ra chính là sự thắc mắc ngây ngô của đứa trẻ: "Sao nắng râm đều phải vội?" và kết lại bằng sự nhẹ nhàng nhưng sâu lắng "đời lúc nào cũng phải nhanh lên!" đã khơi lên cho tâm hồn ta thật nhiều suy nghĩ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 10 - Năm thứ nhất ở cấp trung học phổ thông, năm đầu tiên nên có nhiều bạn bè mới đến từ những nơi xa hơn vì ngôi trường mới lại mỗi lúc lại xa nhà mình hơn. Được biết bên ngoài kia là một thế giới mới to và nhiều điều thú vị, một trang mới đang chò đợi chúng ta.
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK