Sinh ra khi đất nước đã hoà bình nên em chưa một lần được, nhìn thấy chú bộ đội mặc dù mẹ vẫn tả cho em nghe. Cho đến dịp 22 – 12, lớp em đến thăm các bác cựu chiến binh thì hình ảnh chú bộ đội mới hiện lên thật cụ thể, rõ ràng.
Hôm đó, cô giáo dẫn chúng em đến nhà văn hoá xã gặp các bác cựu chiến binh. Tuy giờ đây đã nhiều tuổi và không còn chiến đấu nữa nhưng các bác vẫn rất khoẻ khoắn, thể hiện sự mạnh mẽ của anh bộ đội cụ Hồ. Chào đón chúng em, các bác mặc những bộ quân phục thật đẹp và tươi cười rạng rỡ. Qua câu chuyện của các bác, chúng em hiểu hơn về các chú bộ đội. Điều nổi bật, dễ nhận thấy nhất ở chú bộ đội là những bộ quân phục. Một bộ quần áo màu xanh lục ngay ngắn mà khi mặc lên mình thấy cứng cỏi lạ thường. Trên cầu vai và ve áo có đeo quân hàm. Đi kèm với bộ quần áo đó là đôi giày vải và chiếc mũ tai bèo. Tất cả cùng một màu xanh như nhau, giản dị, khiêm nhường. Màu xanh ấy, bác cựu chiến binh nói, nó là màu xanh của tuổi trẻ và hi vọng, các anh bộ đội lên đường luôn hi vọng có ngày chiến thắng trở về. Trên đường hành quân, các chú bộ đôi đeo sau lưng một cái ba lô thật to và chắc chắn. Phải vượt đường xa, trèo đèo lội suối, băng rừng vượt thác… nên chú bộ đội rất cần một đôi chân dẻo dai, bền bỉ. Ngoài ra còn cần một cây gậy Trường Sơn và những cành lá ngụy trang, trên vai đeo súng. Dường như với các chú bộ đội, những thứ đó đã thành người bạn tri kỉ.
Chúc bạn học tốt, cho mik câu TLHN, với cảm ơn và vote nhé^_^
Buổi tối, cả nhà em đang ăn cơm bỗng nghe có tiếng gọi cửa. Em buông đũa chạy ra mở thì hoá ra là anh Minh. Em reo lên: "Mẹ ơi! Anh Minh đã về!" và em ôm chầm lấy anh.
Anh Minh em nhập ngũ đã được hai năm, hôm nay anh được thưởng phép về thăm nhà (sau một đợt huấn luyện và công tác, anh đạt thành tích xuất sắc). Anh hiện ra trước mắt em trong bộ quân phục màu xanh rêu, cúc áo, cúc túi cài khuy cẩn thận, hai bên ve cổ áo có đeo quân hàm binh nhất nền đỏ thắm, có hình nổi hai ngôi sao và hình hai khẩu pháo đan chéo nhau. Anh đội chiếc mũ cối có đính quân hiệu tròn đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng. Trông anh thật chững chạc, oai vệ. So với khi còn ở nhà, anh khoẻ ra nhiều. Khổ người anh vạm vỡ, bộ ngực nở nang cân đối, tay chân rắn chắc. Anh đi đôi giày vải bạc màu cỏ úa có dây buộc chặt. Bước vào nhà, bỏ mũ, trút khỏi vai cái ba lô con cóc to bè, anh ngồi xuống nói chuyện với bố mẹ. Bây giờ em nhìn kĩ, thấy anh có nước da bánh mật của người quen với nắng gió ở thao trường và vùng ven biển, nơi anh đóng quân. Bàn tay anh đã có đôi chỗ thô, ráp và chai cứng. Đôi mắt anh sáng long lanh hơn xưa, chắc khi đứng gác, anh không đê lọt một dấu hiệu khả nghi nào.
Sáng hôm sau anh dậy rất sớm. Chỉ trong vài phút anh đã gấp gọn chăn màn và giục em cùng chải răng, rửa mặt. Rồi anh mặc quần áo chỉnh tề, dẫn em đi chào bà con. Đến nhà nào anh cũng thăm hỏi tình hình sức khoẻ và công việc làm ăn của từng người, nhất là các cụ già. Một lần đứng trước cửa, chợt thấy một bà cụ đi qua, lưng còng mà xách cái bị nặng, anh liền chạy ra mang đỡ cụ về tận nhà. Đối với bọn trẻ chúng em, anh ân cần hỏi han tình hình học hành và tặng "quà": những vỏ đạn bằng đồng đỏ mới tinh, những vỏ ốc hến lạ, những thỏi đá màu sắc đẹp anh lượm ở bãi biên gần doanh trại. Thảo nào chiếc ba lô của anh nặng thế! Chúng em thích nhất là buổi tối, học xong ngồi quây quanh anh để nghe anh nói chuyện về những nơi anh đã đi qua, phong cảnh và đời sống của nhân dân có những nét khác hẳn quê nhà. Những mẩu chuyện anh kể về sinh hoạt trong đơn vị anh rất hấp dẫn. Bộ đội ta sống thật gian khổ mà dũng cảm biết bao! Vốn khéo tay hay làm từ lúc còn ở nhà, nay anh học thêm được nhiều "nghề" mới. Có mấy ngày phép mà anh chẳng mấy lúc chịu ngơi tay, hết chữa cái chạn đựng bát lại đem xe đạp của bố mẹ em ra lau dầu trơn, sạch. Có lần anh còn cặm cụi khâu vá cho em những quần áo bị sứt chỉ, tuột khuy... Thật đúng là "lính Cụ Hồ" như anh thường nói.
Thấm thoắt đã đến ngày anh phải trờ về đơn vị. Tiễn anh đi ra bến xe, em bồi hồi xúc dộng, cứ muốn níu mãi tay anh. Cô giáo vẫn nói nhờ các anh bộ đội đang nắm chắc tay súng ờ tiền tuyến, học sinh mới được yên vui dưới mái trường xã hội chủ nghĩa. Em lấy làm vinh dự vì gia đình em cũng có anh Minh góp phần làm nghĩa vụ vẻ vang ấy.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK