Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Đề 1 hãy kể về một lần em trót xem...

Đề 1 hãy kể về một lần em trót xem nhật ký của bạn(ko đc chép mạng nha tớ đọc rồi đó) làm nhanh lên nha cần gấp lắm câu hỏi 121439 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Đề 1 hãy kể về một lần em trót xem nhật ký của bạn(ko đc chép mạng nha tớ đọc rồi đó) làm nhanh lên nha cần gấp lắm

Lời giải 1 :

Trong ngăn kí ức ngày hôm qua của mình, tôi có thể quên nhiều thứ, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được lần tôi trót xem trộm nhật kí của Thương. Đó là kỉ niệm chắc mãi tôi cũng không bao giờ quên được.
Thương là cô bạn thân nhất của tôi từ hồi còn bé xíu nên tôi hiểu thương rất rõ. Thương vừa xinh xắn vừa dễ mến, lại rất được lòng các bạn trong lớp. Trong một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, tôi đến nhà Thương chơi. Vì biết hôm nay bố mẹ Thương không co nhà nên vừa tới tôi vừa bấm chuông inh ỏi, lúc đó Thương từ trong nhà vọng ra: - Đứa nào to gan mà mới sáng đã đến phá nhà bà thế hả? - Ơ, hay nhỉ! Thấy trẫm tới mà không ra mở cửa à?-Tôi đáp lại Thương mở cửa cho tôi, vì đã thân thiết với nhau từ nhỏ nên tôi chẳng lạ gì nhà Thương cả. Tôi chạy ào lên phòng Thương, nằm dài trên cái giường đầy thú bông của bạn ấy. Thương bảo tôi lên phòng lấy gì chơi trước đi, để bạn ấy lấy nước và trái cây rồi mang lên sau. Chắc hẳn các bạn sẽ ngạc nhiên lắm khi đứng trước kệ sách của
Thương, đối với một đứa chẳng thích đọc sách chút nào như tôi thì nhìn đã thấy phát ngán rồi. Đang loay hoay tìm sách thì tôi bỗng thấy một khe hở nhỏ cạch kệ sách, tôi tò mò không biết có gì trong đó bèn thò tay vào xem thử, thì tôi rút ra được một cuốn sổ. Mặt trên của cuốn sổ được trang trí rất đẹp và cho ghi dòng chữ “ Những tâm sự của tôi”. Ôi không, đây là nhật kí của Thương. Tôi định để vào chỗ cũ, nhưng sao lại ngập ngừng, trái tim tôi thúc bảo phải mở ra xem ngay, nhưng lý trí lại bắt tôi cất đi, tôi muốn biết thêm về Thương, tôi muốn biết xem Thương ghi nhật kí thế nào? Tôi không kìm được tay mình và đã nó ra, tôi biết đọc như thế này có nghĩa là xâm phạm đời tư cá nhân của Thương nhưng sao tại sao tôi lại không kìm được mắt mình và đọc nó.“Trời ơi ! lẽ nào cuộc sống của Thương là như vậy ?”Bỗng tôi giật bắn mình, Thương đang đứng ngay trước mặt tôi, Thương hét lên: -Bạn thật là quá đáng ! Tay tôi run bắn, cuốn nhật kí rơi bộp xuống đất, tôi đứng trân trân, bất động, không nói được lời nào. Chắc tôi sẽ không bao giờ quên ánh mắt rưng rưng,đôi môi run rẩy đầy tức giận của Thương lúc ấy.Tôi vụt chạy đi,lòng nặng trĩu .. Đó là lần đầu tiên tôi thấy Thương giận dữ như vậy.Tôi chạy,chạy như trốn ánh mắt ấy,tôi muốn khóc quá.Tôi rất sợ,sợ sự giận dữ Mai ném cho tôi,sợ cả chính việc mình vừa làm.Về đến nhà tôi đóng sập cửa phòng lại,thở hổn hển,bần thần ngồi xuống ghế,tôi tự trách mình tại sao lại làm như vậy ?Tại sao tôi không chiến thắng được sự tò mò của chính mình?Tại sao?Tôi buồn bực quăng cả chồng sách xuống đất.Sự xấu hổ và hối hận làm tôi day dứt không yên . Đêm đó tôi trằn trọc mãi.Tôi ước gì chuyện đó chưa bao giờ xảy ra và ngày mai chúng tôi lại cùng nhau đến lớp.Tôi suy nghĩ miên man,nhớ lại những trang nhật
ký đầy nước mắt của bạn.Làm sao tôi có thể tưởng tượng được rằng gia đình Thương không hề hạnh phúc,suốt ngày Thương phải nghe những trận cãi vã của bố mẹ.Tôi không tin vào những gì mình đã đọc.Càng nghĩ,tôi càng thương Thương.Tôi tưởng tượng ra hình bóng Thương cô đơn và buồn bã trong căn nhà lớn.Vậy mà tôi đã tưởng mình hiểu về Thương rõ lắm.Tôi muốn chia sẻ cùng Thương,muốn an ủi và làm hoà với bạn.Nhưng tôi lo Thương vẫn trách móc, vẫn giận tôi và bạn sẽ chẳng bao giờ nói với tôi một lời nào nữa bởi tôi đã cố tình xen vào bí mật đau buồn mà Thương hằng cất giữ trong sâu thẳm trái tim mình.Cứ thế,suốt một đêm, tôi không sao thoát khỏi sự ăn năn,day dứt… Sáng hôm sau,tôi đến lớp một mình.Tôi tự nhủ lòng sẽ đến xin lỗi Thương nhưng tôi vẫn vô cùng lo lắng.Mặc dù vậy, tôi đã không thực hiện được ý định của mình vì hôm sau và những ngày sau đó Thương không đến lớp.Vì hoàn cảnh riêng của gia đình, Thương đã chuyển về quê để học . Mong rằng,sẽ có lúc tôi gặp lại Thương để xin lỗi bạn,và tôi cũng cầu mong những nỗi buồn của Thương sẽ vợi đi theo năm tháng.Tôi tin tưởng một tương lai rộng mở,sáng tươi sẽ đến với người bạn của tôi.Và tôi nữa,tôi tự hứa với mình sẽ chẳng bao giờ lặp lại sai lầm dại dột thuở ấu thơ .

Thảo luận

-- cảm ơn bạnnhiềulắm

Lời giải 2 :

Mỗi người đều có những bí mật riêng mà không ai được xâm phạm, đó là câu nói mà tôi luôn tự nhắc nhở bản thân mỗi khi sự tò mò của tôi nổi lên, đó cũng là một bài học vì tính tò mò mà đã phá vỡ một tình bạn đẹp. Tôi có thể quên nhiều thứ, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được một lần tôi trót xem nhật ký của bạn tôi.

Dũng là một người bạn rất thân thiết của tôi. Chúng tôi quen nhau từ hồi lớp 6, ban đầu chúng tôi không than nhau nhưng sau một thời gian chúng tôi bắt đầu hiểu biết nhau hơn và trở thành bạn. Dũng là một người hài hước, học rất giỏi, bạn ấy không bao giờ buồn khi bị điểm kém hay gặp một khó khăn nào, bạn ấy luôn năng nổ giơ tay phát biểu và luôn biến không khí của buổi học trở nên thú vị. Có những lúc tôi bị điểm kém hay có một chuyện buồn thì Dũng luôn ở bên cạnh, động viên tôi và thỉnh thoảng còn làm vài trò để tôi vui lên. Tôi vẫn tin Dũng là một người vui vẻ cho đến một lần tôi trót đọc nhật ký của bạn.

Đó là năm lớp 8, vào buổi chiều hôm đó là một mùa xuân lạnh lẽo chỉ còn vài ngày nữa là chúng tôi sẽ thi học kỳ hai. Khi tiết ba vừa kết thúc, tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên, Dũng và mấy người bạn đã chạy như bay đến căn tin và sân bóng. Riêng tôi và một vài bạn thì vẫn ở trong lớp vì trời lạnh và còn phải ôn bài để chuẩn bị cho việc kiểm tra. Tôi ôn bài một lát thì bỗng thấy một quyển sổ rất lạ, không phải sách giáo khoa cũng không phải vở ghi bài, vì tính tò mò mà tôi chạy tới bàn của Dũng và lấy ra, một quyển nhật ký. Chưa kịp suy nghĩ tôi mở ran gay. Tôi ban đầu nghĩ bên trong sẽ là những câu nói hạnh phúc của Dũng nhưng không hề, bên trong Dũng viết rất suy tư, toàn là những câu chuyện buồn bã hay việc bạn ấy vui vẻ là vì bạn không muốn trở thành một người buồn rầu, việc bạn ấy bị điểm kém khiển bạn ấy trầm cảm và căng thẳng nhưng chỉ biết ghi bên trong nhật ký, bố mẹ bạn cũng có lúc khắt khe với bạn vì nhưng điểm kém mà bạn ấy phải nhận,…Đang lướt thì bỗng thấy tên tôi, bạn ấy ghi “Dù cuộc sống mình tuy buồn chán và khó chịu nhưng Gia Bảo đã luôn bên cạnh tôi…”. Vậy là rõ rồi, đang định đọc tiếp thì Dũng chạy vào lớp, tôi vội cất quyển sổ vào, chạy về bạn và vờ như tôi đã ôn bài từ nãy đến giờ. Dũng đến bàn của tôi và nói:”Sau hồi nãy bạn không ra ngoài chơi đá banh với tụi tớ”, tôi giật mình, suy nghĩ một hồi lâu và đáp:”À…tớ phải ôn…”. Chưa kịp nói hết câu thì tiếng trống vang lên, giờ ra chơi kết thúc, chúng tôi tiếp tục học. Trong hai tiết cuối cùng, tôi không thể tập trung vì phải suy nghĩ về cuốn nhật ký đó và con người thật của Dũng, “Liệu biết được hay không biết được tốt hơn?”, tôi tự hỏi. Suốt quãng đường đi về và ở nhà, tôi cứ suy nghĩ mãi về việc vì sao tính tò mò của tôi lại thắng tôi, mỗi buổi chiều đi học về tôi đều ra ngoài chơi, nhưng hôm nay lại không. Đến bữa cơm tối tôi ăn cũng không ngon miệng, khi ôn bài tôi cũng không thể tập trung vì cứ mãi suy nghĩ. Buổi tối hôm đó tôi gần như thức trắng đêm vì không tài nào ngủ được, tôi tự hứa ngày mai sẽ nói với Dũng. Chiều ngày mai tôi đến sớm để chờ Dũng, Dũng cũng đến khá sớm và tôi mời Dũng ngồi vào một góc ghế đá để nói ra sự thật. Dũng ngạc nhiên nói với tôi:”Câu đưa mình ra đây có chuyện gì vậy?”. Tôi đáp lại Dũng:”Mình có chuyện muốn nói với cậu”. Dũng cười và nói:”Có chuyện gì cậu cứ nói thẳng”. Tôi chậm rãi nói ra sự thật:”Mình…đã…đọc nhật ký của bạn”. Dũng tưởng tôi đang đùa bỗng cười lên và nói rang tôi đã học trò đùa đó trên mạng, tôi vì muốn chứng minh là mình không đùa nên đã nói ra nội dung bên trong cuốn nhật ký, nụ cười của Dũng nhạt dần và có vẻ muốn đánh tôi, nhưng thay vào đó Dũng im lặng và lặng lẽ đi vào lớp. Không khí suốt buổi học trở nên nặng nề hẳn, tôi muốn nói lời xin lỗi nhưng sự nhút nhát của bản thân không cho tôi làm điều đó. Cả buổi tối ở nhà tôi đã lien tục lẩm bẩm “Ngày mai mình sẽ xin lỗi Dũng”. Nhưng đến ngày mai thì bỗng có thong báo cho học sinh nghĩ học vì tình hình dịch bệnh trở nên phức tạp. Chúng tôi bắt buộc phải thi online và không được đi học hè. Tôi đã cố gắng nhắn tin Dũng nhưng Dũng không hề hồi âm. Tôi biết Dũng đang có cảm giác tồi tệ, tôi chỉ mong mình được mau chóng được đi học để có thể nói được lời xin lỗi thật lòng từ tôi.

Nếu tôi có cơ hội đọc một quyển nhật ký của ai đó, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận đọc quyển nhật ký đó. Lần trót xem nhật kí ấy đã để lại cho tôi một bài học quý giá về sự tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Những vấp ngã mà bạn gặp phải bây giờ hóa ra lại trở thành những kinh nghiệm quý báu giúp bạn ngày một trưởng thành hơn trên mỗi con đường bạn đi.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK