Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Hãy kể một câu chuyện có nội dung " Thương...

Hãy kể một câu chuyện có nội dung " Thương người như thể thương thân" Không copy mạng nhé câu hỏi 916638 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Hãy kể một câu chuyện có nội dung " Thương người như thể thương thân" Không copy mạng nhé

Lời giải 1 :

Trong lần đi tham quan cùng với trường tại Côn Sơn, Kiếp Bạc, tôi có nhiều kỉ niệm. Nhưng kỉ niệm sâu đậm nhất trong tôi là câu chuyện về tình người - Thương người như thể thương thân khi tôi chứng kiến một sự giúp đỡ của chú dân phòng khuyết tật dành cho một cụ già.

Chúng tôi đã đắm chìm trong không khí thiên nhiên nơi đây. Đó là gió trời, là cây thông xanh rợp. Đâu đâu cũng là niềm vui lan tỏa của không khí, của thiên nhiên. Đặc biệt tiếng cười nói của chúng tôi ríu rít, vang vọng. Tôi và các bạn sà vào các hàng quán bán đồ lưu niệm như chim ri. Chúng tôi có thấy một cụ già rách rưới, cụ đang xin chút từ thiện từ người lạ. Phải khẳng định rằng chúng tôi đã không giúp cụ. CHúng tôi không có nhiều tiền và hơn thế là chúng tôi đã nghe hàng nghìn câu chuyện về sự lừa đảo của những người ăn xin. Vậy nên chúng tôi đã từ chối.

Một bác dân phòng đi qua. Bác cho tiền người ăn xin kia. Ông cụ ăn xin không phải quá già mà chỉ vì cái cảm giác rách rưới của ông mang lại khiến người ta dễ động lòng thương. Tôi nghĩ bác dân phòng ắt hẳn phải thấy nhiều người như thế này rồi. Vậy mà thực tế bác lại cho tiền ông lão ăn xin và còn mua cho ông một chai nước, một cái bánh mì. Tôi rất bất ngờ. Tôi không nghĩ bác lại có thể có lòng tốt đến thế. Đặc biệt, khi bác đi, tôi chú ý chân của bác khập khiễng. Chuyện gì thế này? Tôi không thể tin rằng bác bi thương tật nhưng lại còn đi giúp đỡ người khác.

Hỏi chuyện cô bán hàng chúng tôi mới biết được bác làm ở đây đã lâu. Người ăn xin này cũng xuất hiện ở đây suốt ngày. Nhưng ngày nào bác ấy cũn cho tiền. Chúng tôi càng lấy làm nghi vấn. Cô ấy bảo chúng tôi rằng bác ấy hay thế "Người khác phải đến đường nào thì họ mới làm như thế này". Hóa ra, thương người như thể thương thân là thế đó, là tình yêu thương vô bờ chứ không nhỏ nhen, ích kỉ cho riêng mình.

Về rồi mà lòng tôi cứ trăn trở mãi. Thì ra chúng tôi đã quá nhỏ nhen. Cuộc sống này thật sự cần đến những yêu thương như bác dân phòng dành cho ông lão ăn xin. Đó là lòng người ấm êm. 

Thảo luận

Lời giải 2 :

Có một kỉ niệm từ hồi lớp 5 mà em luôn vui và hạnh phúc mỗi khi nghĩ về nó. Có lẽ với nhiều người nó là chuyện quá đỗi bình thường nhưng với em, em cảm nhận được ý nghĩa từ công việc ấy.

Đó là một ngày thời tiết không hề đẹp chút nào, Huế vào mùa mưa thường là những cơn mưa dai dẳng, chẳng ngớt. Em lang thang trên đường đi học về, phố xá vì mưa mà buồn lại buồn thêm. Nơi vỉa hè sát chợ có một người đội mưa đang ngồi lẻ loi bán mớ rau non, trên đầu đội chiếc nón lá, người đó mang cái áo mưa mỏng tanh. Tiến lại gần em mới thấy được rõ vẻ mặt đáng thương của một cụ già tuổi đã ngoài tám mươi, cụ ngồi run rẩy vì vị lạnh của cơn mưa trong tiếng chào mời mấy vị khách qua đường. Ai cũng lắc đầu trước lời mời ấy, có lẽ vì mưa mà ai cũng vội vàng chóng vánh.

Thương cụ quá chẳng biết làm sao, nhớ ra còn mười ngàn trong túi mẹ nhét vội vào cặp để em ăn sáng nhưng vì trễ giờ nên chưa kịp ăn, em lấy số tiền ấy ra mua hơn một nửa mớ rau của cụ. Nhìn cụ  vui mừng bởi vị khách nhỏ tuổi mà em thương lắm. Cụ bảo:

- Sáng đến giờ cụ chưa bán được đồng nào, may nhờ có cháu tới mưa giúp, không chắc cụ phải mang về quá.

Em mỉm cười dù lòng lúc này như có chút gì đó đắng lại. Nghẹn ngào em đáp:

- Dạ vâng cụ, không có gì ạ. Cụ cố bán rồi về sớm kẻo mưa lạnh, đường lại trơn nữa mà về tối quá lại nguy hiểm cụ ạ. 

Cụ hiền từ nhìn em:

- Ừ cháu, cháu là đứa trẻ ngoan ngoãn, ba mẹ cháu chắc hạnh phúc vì cháu lắm đấy.

Em mỉm cười rồi chào cụ ra về, em ước giá như lúc ấy có đủ tiền sẽ mua hết mớ rau ấy cho cụ. 

Cuộc sống thật còn nhiều những mảnh đời đáng thương và khốn khó, giá mà có thể làm được điều gì đó lớn lao hơn cho họ lúc ấy thì tốt biết bao. Em thầm nghĩ.

Về nhà, mẹ em ngạc nhiên bởi mớ rau tôi cầm trên tay. Mẹ hỏi:

- Con mang rau ở đâu về thế?

Em đem câu chuyện vừa rồi kể cho mẹ nghe, trong ánh mắt em nhìn thấy sự tự hào nơi mẹ. Mẹ xoa đầu em, âu yếm nói:

- Con của mẹ đã lớn thật rồi. Biết cảm thông và giúp đỡ mọi người thế là tốt, con đã thực hiện đúng câu nói truyền thống" Thương người như thể thương thân" của người Việt ta rồi . Mẹ vui vì việc làm đó của con. Còn bây giờ còn lên thấy đồ rồi hai mẹ con ta chuẩn bị món canh rau cho cả nhà nhé.

Em "Dạ", rồi thấy đồ xong cùng mẹ chuẩn bị bữa tối trong phấn khởi, dù vậy trong lòng vẫn nghĩ suy không biết bà cụ trên vỉa hè đã bán hết rau chưa.




Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK