Bài làm:
Trong tình bạn , mọi người luôn dành cho nhau những tình cảm thân thương và sự quan tâm chân thành......tôi cũng đã hiểu lầm người bạn của mình.
Cậu ấy tên Đức,người mà cô sắp xếp ngồi cùng bàn với tôi đầu năm lớp 4.Lúc ấy không một ai là người quen của tôi trong lớp cả,nhìn ai cũng lạ lẫm và Đức cũng vậy.Thoạt nhìn qua Đức là một người cao to,khỏe mạnh,khuôn mặt mũm mĩm và bộ tóc xù nhìn vô cùng độc đáo hệt như vận động viên thể thao nhỏ tuổi vậy.Và tiết học đầu tiên của năm lớp 4 đã đến.Khi cô bảo:’’Cả lớp lấy sách vở ra ghi bài nào!’’thì tôi không thấy hộp bút đâu lền nhớ ra hôm qua mình chưa soạn màu vẽ và bút cho tiết mĩ thuật lần này.Bỗng thấy Đức có một chiếc bút màu xanh,lại vừa trùng hợp với chủ đề “sông nước quê’’ em cô giao lần này nên tôi liền bảo Đức:”Cậu ơi cho tớ mượn màu vẽ với được không’’.Đức nói:”Hay cậu mượn bạn khác đi tại vì...”Chưa kịp giải thích thì tôi đã ngắt lời Đức nói:“Có mỗi cái bút cũng không cho mượn,đúng là đồ ki bo!”.Vì là người dụt dè nên nghe xong Đức chỉ im lặng và vẽ tiếp với nét mặt tội lỗi.Ngày hôm sau lên lớp không thấy bạn cùng bàn tôi bèn hỏi cô,cô giáo liền thông báo: “Chào cả lớp,hôm nay cô muốn thông báo rằng bạn Minh Đức phải nghỉ học hôm nay phải nghỉ học do bị ốm.Vì vậy cô nhờ bạn Thanh,bạn cùng bàn của Đức sẽ mang vở cho bạn mượn ghi lại bài nhé,cô cảm ơn.”Trong buổi chiều hôm đó mẹ trở tôi đến nhà của Đức.Và mẹ dừng chân tại một ngôi nhà bé nhỏ 1 tầng và bảo: “Đến nhà của Đức rồi,con xuống xe đi”.Nghe lời mẹ,tôi xuống xe gõ vào chiếc cửa gỗ cũ rích đã trầy xước để gọi Đức cũng đủ thấy bạn có hoàn cảnh rất khó khăn.Sau khi nghe tiếng gõ cửa thì mẹ của Đức ra bảo: “Thanh hả con,cô chào con nhé”.Bạn Đức đang ở trong kia,con vào cho bạn ấy mượn vở ghi với nhé,cảm ơn con rất nhiều vì đã giúp bạn!”sau đó tôi trả lời “vâng ạ!” và đi vào phòng cho bạn mươn vở chép bài.Điều đặc biệt là nhà của Đức chỉ có duy nhất 2 phòng là phóng khách và phòng ngủ là nơi học tập của bạn.Lúc đầu tôi nhìn thấy trên bàn học của bạn chỉ có mỗi ba chiếc bút đó là chiếc bút bi để ghi bài ,chiếc bút màu xanh để vẽ và cuối cùng là chiếc bút chì.Đức đang ngồi đọc sách bỗng nhìn thấy tôi đến,cậu ấy bất ngờ lắm nên hỏi:
-Thanh hả cậu?
-Đúng rồi cô bảo tớ đến đưa vở cho cậu ghi lại bài hôm nay đấy.
-Thật vậy sao,cảm ơn cậu nhiều nhé!
Nhớ lại chuyện hôm qua, tôi hỏi Đức:
-Đức ơi tớ bảo này,hôm qua cậu không cho tớ mượn bút có phải...
-À.. hôm qua tớ định bảo cậu là thử đi mượn bút mấy bạn khác xem sao vì tớ thấy tớ có mỗi một chiếc màu vẽ sợ cậu không đủ dùng.
Nghe Đức kể xong,tôi thấy trong người áy náy và hối lỗi vô cùng.Liền nói:
-Tớ...tớ..tớ xin lỗi cậu rất nhiều..
Đức rất thoải mái và nói với tôi:
-Không sao cả,con người ai cũng có lúc hiểu lầm mà!
Nghe những lời của Đức mà tôi vô cùng xúc động và có cái nhìn khác hoàn toàn về cậu ấy,một người luôn khiêm tốn nhưng có tấm lòng tốt bụng và nhân hậu vô cùng.
Qua câu chuyện trên Đức cũng dạy cho tôi một bài học ở cuộc sống đó là: “Đừng vì những chuyện nhỏ nhặt mà đánh giá không đúng về người khác” để rồi xảy ra những việc không đáng có.Đó là bài học mà tôi khắc mãi trong tim,cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên được bài học đáng quý và đáng trân trọng đó.
Bạn có thể thay tên đức và thanh bằng tên của bạn nhé.
$#nguyen$ gửi bạn
Từ khi sinh ra em luôn được bố mẹ dạy bảo những lời hay lẽ phải. Khi đi học, bố mẹ dặn em phải cố gắng học tập thật tốt để tiếp thu được nhiều kiến thức, phải biết yêu thương mọi người, trân trọng những người bên cạnh. Nhất là hãy luôn nhớ bạn bè như chính người anh, em của mình. Và nhờ thế, em đã có một người bạn khiến em không bao giờ quên.
Hôm đó là một ngày thứ hai đầu tuần như bao ngày bình thường khác. Em vui vẻ cất bước đến trường thật sớm, ngồi vào bàn học và tận hưởng ngày mới bắt đầu. Khi tiếng trống vang lên, cô giáo bước vào lớp, đi theo sau cô là một bạn mới, cô giáo giới thiệu bạn ấy tên là Ánh ở lớp 5B chuyển sang. Bạn ấy là một người rất hiền và dễ thương. Cô giáo đã xếp bạn ấy ngồi cạnh em và nhắc nhở em giúp đỡ bạn ấy làm quen với môi trường mới.
Hai tiết học trôi qua thật vui vẻ, tiếng trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến, cả lớp em đổ ào ra như ong vỡ tổ. Hôm nay, em ngồi yên trong lớp đọc nốt quyển truyện tranh mới mua. Em tình cờ nhìn sang bên cạnh Ánh, và thấy Ánh đang chăm chú nhìn em, em thấy vậy quay sang mỉm cười. Ánh nói “Đó là quyển truyện tớ rất muốn đọc, cậu có thể cho tớ xem cùng được không?”. Thì ra đây là quyển truyện mà Ánh thích, thế là em và Ánh cùng đọc.
Chúng em chụm đầu vào đọc một cách chăm chú, lâu lâu lại cười phá lên vì những tình tiết quá gây hài. Thật là vui, từ lúc đó chúng em không còn ngần ngại như lúc trước, chúng em nói chuyện với nhau nhiều hơn, kể cho nhau nghe về bản thân cho đến khi tiết học tiếp theo bắt đầu. Hết tiết học cuối, em chào Ánh ra về, mà tâm trạng cảm thấy rất vui sướng vì có thêm một người bạn cùng sở thích với mình.
Ngày hôm sau khi đến lớp, em đã thấy Ánh ngồi tại đó, em vừa bước vào Ánh đã vẫy tay chào mừng em, chúng em tranh thủ trò chuyện với nhau rất nhiều, Ánh có kể qua về gia đình bạn ấy, em cảm thấy rất thương Ánh khi nghe những lời tâm sự đó. Em vỗ vai an ủi, cổ vũ bạn ấy, và hứa sẽ luôn là những người bạn thật sự của nhau.
Chúng em giúp đỡ nhau rất nhiều trong học tập, em yếu môn Văn nên Ánh đã hướng dẫn em cách lập dàn ý, cách viết bài và trau chuốt cho từng câu chữ. Ánh hơi kém môn Toán, em đã chỉ bạn ấy cách phân tích bài toán, đưa ra hướng giải một cách nhanh nhất. Ánh và em cũng thường qua nhà nhau chơi, cùng nhau làm việc nhà, cùng nhau chăm heo, cho vịt ăn. Em còn được nghe bà của Ánh kể rất nhiều câu chuyện thú vị hồi xưa, hai đứa ngồi nghe cứ cười thích thú.
Ánh là một người bạn rất tốt mà em vô cùng quý mến. Từ ngày có Ánh là bạn em không ngồi một mình trong lớp nữa, em bắt đầu tham gia nhiều trò chơi hơn, và cũng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều. Ánh đã cho em cuộc sống thú vị hơn. Trong cuộc sống ai cũng có một người bạn thân, một tình bạn tri kỉ.
Em luôn trân trọng tình bạn ấy. Em thầm cảm ơn Ánh đã trở thành người bạn thân thiết và ở bên cạnh sẻ chia vui buồn cùng em. Hãy mãi mãi là những người bạn tốt nhé Ánh.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK