Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 viết bài văn tả quê em đổi mới ko làm...

viết bài văn tả quê em đổi mới ko làm dàn bài câu hỏi 118363 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

viết bài văn tả quê em đổi mới ko làm dàn bài

Lời giải 1 :

1.

Quê hương – hai tiếng thiêng liêng vang lên mỗi khi ai đó nhớ về chốn đã từng chôn rau cắt rốn, gắn bó với biết bao kỉ niệm, bao kí ức đẹp đẽ. Quê hương tôi, một miền quê trù phú với sông nước hữu tình, đang từng ngày đổi mới, thay da đổi thịt, trở nên đẹp đẽ và văn minh hơn.

Tôi thường được nghe bà kể lại về những khó khăn vất vả thời xưa, thời mà đường làng vẫn còn đất đỏ, chỉ cần một trận mưa thì trơn như đổ mỡ, còn nắng thì con đường trở thành cơn lốc bụi, người đi sau không thấy người đi trước. Bà vẫn hay kể, ngày xưa, cây cối ở đây um tùm, toàn phải sống trong nhà tranh, nhà nào có nhà ngói thì phải gọi là giàu nhất làng. Bà còn bảo, ngày xưa nước sông trong veo, cứ mỗi sáng mọi người lại rủ nhau đi gánh nước tấp nập không khác gì đi hội. Bà hay đi chợ phiên, mỗi hôm có chợ phiên là bà và ông phải dậy thật sớm, đi bộ hàng ki lô mét mới tới chợ. Mà ngày xưa nghèo lắm, chẳng như bây giờ, mua được bao nhiêu thứ thì cũng phải nhìn trước nhìn sau. Tôi thích nghe những câu chuyện như thế, để tôi thấy bây giờ cuộc sống và quê hương mình thay đổi như thế nào. Thật là mọi thứ đã thay đổi, không còn như ngày xưa, sống động, giàu có và văn minh hơn.

Trên con đường đi học, tôi cùng bạn bè trang lứa được đi trên những con đường trải nhự tăm tắp, nắng hay mưa cũng không lo như thời của bà của mẹ nữa. Nhìn những con đường uốn lượn trải dài y như những con rồng chạy quanh khắp xóm làng. Những ngôi nhà mái đỏ, nhấp nhô những ngôi nhà cao tầng đủ màu sắc càng tô điểm thêm khung cảnh của quê hương. Những quán ăn, hàng tạp hóa, chợ được xây dựng khang trang hơn, thuận tiện cho mọi người mua sắm. Cây cối cũng được phát quang, nhà mọc lên như nấm, người ta thường trồng nhiều loại cây cảnh để trang trí cho ngôi nhà. Không chỉ có nhà cửa cảnh quan thay đổi mà từ khi công nghệ phát triển, mạng internet có khắp mọi nơi, khiến cho công việc và tím kiếm thông tin càng trở nên dễ dàng. Những dự án mới ngày càng được chú trọng xây dựng cho quê hương ngày càng giàu đẹp hơn. Sân vận động cho các hoạt động thể dục thể thao, trạm phát thanh của xã được xây dựng và phát triển đi vào hệ thống. Những chương trình sự kiện được tổ chức thường xuyên nhằm thúc đẩy hoạt động văn hóa văn nghệ. Đền đài và các di tích lịch sử được tu sửa, đời sống tinh thần của con người cũng phong phú đa dạng hơn.

Trên con đường đổi mới từng ngày, tôi lại càng thấy quê hương mình giàu đẹp và trù phú biết bao nhiêu. Tôi lại càng yêu quê hương và lại nhẩm mấy câu hát “quê hương em biết bao tươi đẹp, đồng lúa xanh núi rừng hàng cây..”

2.

Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi đây gắn bó với tuổi thơ êm đềm của em. Giờ đây, ngắm nhìn quê em đang thay da đổi thịt, lòng em lại xốn xang và tự hào.

Em làm sao có thể quên được, con đường làng dẫn em tới trường nhỏ nhắn quen thuộc, chạy ngoằn ngoèo qua các rặng cây tốt um. Nếu trước đây nó là con đường đất đỏ, gồ ghề hay xuất hiện những ổ gà. Mùa nắng, đoạn đường ấy bụi bay mù mịt khi có một làn gió thổi qua, còn mùa mưa, con đường lầy lội hơn, đất níu mãi bước chân người dân quê em. Vậy mà giờ đây, em không khỏi ngỡ ngàng khi chứng kiến con đường được trải bê tông bằng phẳng. Con đường chạy thẳng tắp tạo nên không ít thuận lợi cho cuộc sống sinh hoạt. Những ngả đường, bờ mương , bờ ruộng được chính quyền lên kế hoạch “ bê tông hóa”. Cánh cò trắng vẫn sải rộng đôi cánh trên triền cỏ, những cánh đồng xanh trải dài tít tắp và có khi tần ngần đáp trên mảnh ruộng. Phải chăng chúng cũng ngạc nhiên trước sự đổi mới của quê em?

Giờ đây, dãy nhà cao tầng đồ sộ mọc lên san sát nhau đan xen những vườn cây xanh tốt trông chẳng khác nào một thiên đường thay thế những mái rạ, nhà cấp bốn xiêu vẹo. Cột điện mọc lên thẳng tắp như hàng ngũ chú lính chì oai nghiêm, mang lại ánh sáng văn minh thế chỗ ngọn đèn dầu lay lắt, chập chờn. Dọc con đường xuất hiện nhiều cửa hàng tiện lợi như nấm tạo nên không khí của cuộc sống hiện đại. Đồ gia dụng cho tới thực phẩm được kiểm duyệt hơn, tiện nghi hơn xưa.

Lũ trẻ chúng em có một khu giải trí riêng, bãi đất trống trải đầy cỏ xanh là nơi chúng em vui đùa thỏa thích với trái bóng tròn. Tiếng cười nói giòn tan, vô tư như ngày nào hòa trong tiếng hót thánh thót của mấy chú chim sẻ. Những công trình công cộng được nhà nước chú tâm hơn. Mạch ống chạy nhầm dưới các con đường để dẫn nước thải tới nơi xử lý, bảo đảm môi trường xanh, sạch, đẹp. Ngôi trường huyện được kiến thiết khang trang và trang bị nhiều thiết bị hữu ích cho công cuộc giảng dạy như bàn ghế ngay ngắn, máy chiếu và máy tính. Cuộc sống nông nghiệp phần nào bớt nặng nhọc hơn bởi máy móc được đưa vào sử dụng giúp tăng năng suất lao động, công nghiệp hóa nền nông nghiệp mang lại nguồn lợi lớn cho nông sản. Nhiều hàng hóa của quê em xuất khẩu trên thị trường quốc gia và thế giới như vải thiều, cam, nhãn nhờ quy trình chế biến tiên tiến.

Chất lượng cuộc sống người dân quê em được cải thiện rõ rệt, lượng người thất nghiệp giảm và lượng người lao động qua đào tạo tăng lên nhanh chóng. Điều đó góp phần thúc đẩy trong công cuộc xây dựng đất nước phát triển bền vững. Nhịp sống của thời đại đã thổi vào quê hương em, tạo nên những nhảy vọt trong lao động sản xuất và đời sống tinh thần. Nhưng có những điều vẫn vẹn nguyên, đó tình người thắm thiết, tình quê sâu đậm.

Ngắm nhìn quê hương đổi thay, lòng em rạo rực niềm vui sướng, nó mở ra tương lai tươi đẹp, rạng ngời phía trước của người dân quê em. Em thầm hứa cố gắng học tập thật tốt để góp sức mình phát triển quê nhà mãi giàu đẹp.

Thảo luận

-- cho mk câu trả lời hay nhất nha
-- nhưng chỉ đc chép sách tham khảo
-- dài lắm copy mạng cho nhanh
-- thế thì tự chép chứ cần gì cậu
-- mà thôi cũng đc đằng nào cũng chỉ đọc tham khảo
-- vậy cho mk câu trả lời hay nhất nha!
-- cho thì cho
-- thanks

Lời giải 2 :

"Việt Nam đất nước ta ơi,
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn.
Cánh cò bay lả rập rờn,
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều."

Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta có vô vàn những cảnh sắc đẹp tươi khôn xiết. Nhưng với tôi, nơi đẹp nhất là quê hương Cao Phong - Hòa Bình. Trong lời kể của ông bà, quê tôi xưa kia hoang vắng và nghèo khó lắm. Theo thời gian, quê tôi đã khoác lên mình tấm áo mới, tươi đẹp hơn, nhộn nhịp hơn mà không mất đi vẻ thanh bình của làng quê.

Quê tôi là một phố huyện nhỏ với những ngọn đồi trập trùng. Có lẽ, vì địa hình ấy mà hai mươi năm trước, người ta đặt cho mảnh đất này cái tên "Cao Phong". Quê tôi đẹp xanh và yên bình lắm! Những ngôi nhà với mái ngói đỏ tươi ẩn nấp sau những tán cây xanh mát. Những con đường làng ngoằn ngoèo nối tiếp nhau như không có điểm dừng. Những cơn gió ào đến ào đi không ngớt như người bạn của núi rừng, của cây lá và của người dân. So với những năm trước đây, quê tôi bây giờ đã có muôn phần đổi khác. Sự đổi khác ấy là kết quả lao động cần cù của bao người dân. Chính vì vậy, ai ai cũng mừng vui, phấn khởi.

Quê tôi đón những ai đặt chân tới đây bằng một chiếc cổng chào rất đẹp. Người ta khéo kéo gắn hình hai chú rồng vàng chụm vào nhau và hình lá sen, bông sen rực rỡ. Dòng chữ "Cao Phong kính chào quý khách!" lúc nào cũng lấp lánh dưới nắng như một sự chào đón nồng nhiệt của vùng núi non. Xưa kia, quê tôi chủ yếu là rừng núi. Đường xá vắng vẻ và ít người qua lại. Khi tôi còn bé, đường quê tôi là đường cấp phối với những chỗ cao chỗ trũng. Bây giờ, con đường gồ ghề ngày ấy đã được thay bằng con đường nhựa rộng rãi, láng mịn. Nhờ có đường xá thuận tiện, xe cộ đi lại cũng ngày một tấp nập. Ngày ngày, những chiếc xe chạy bon bon về phía cánh đồng xa để thu hoạch vụ mùa. Hai ven đường, những dãy nhà mọc lên san sát nhau. Chẳng còn vẻ thưa thớt của ngày trước, quê tôi tấp nập và nhộn nhịp hẳn. Ở đằng xa, những ngôi nhà cũng được xây dựng khang trang giữa những bóng cây xanh.

Tôi thích nhất là màu xanh của những thửa ruộng bậc thang ngoằn ngoèo nối tiếp nhau. Mỗi đợt gió về, những thảm lúa ngả nghiêng, dập dờn như muôn vàn con sóng lúa. Người dân quê tôi chủ yếu sống bằng nghề trồng trọt. Những đứa trẻ chừng tuổi tôi đều đã biết ra vườn, làm cỏ, vun xới để chăm cây mía, cây cam. Bằng bàn tay cần cù, chăm chỉ, những người nông dân đã biến những khu rừng hoang sơ thành những đồi cam, bãi mía nối tiếp nhau. Có những đoạn đường hai bên toàn cam là cam. Nhìn về hai phía, rừng cam nối tiếp nhau đến hút tầm mắt. Cứ độ vào thu, cam bắt đầu ngả vàng. Những quả cam chín mọng dệt cho quê tôi một sắc màu tươi sáng. Các bác nông dân lại phấn khởi trò chuyện với nhau về một năm được mùa, rồi họ lại thầm cảm ơn đất trời đã cho mưa nắng phải thì. Nhờ những vụ mùa ấy, người dân bao giờ cũng bận rộn hơn. Nhưng đêm đến, quê tôi lại chìm vào vẻ yên bình, thanh tĩnh. Nếu lắng tai nghe, ta mới có thể nghe thấy tiếng cười đùa, tiếng trò chuyện vang lên từ những ngôi nhà. Một vài tiếng nhạc khẽ vang "Mời bạn đến Cao Phong quê tôi... Cao Phong quê tôi núi non hùng vĩ..." Hòa trong những tiếng nhạc ấy là tiếng đọc bài của các em nhỏ. Rồi ngày mai, các em sẽ tung tăng sải bước trên con đường làng để đến trường học cái chữ...Mỗi lần nghĩ về quê hương, tôi lại hình dung đến một bức tranh phong cảnh với gam màu xanh chủ đạo: Vẻ xanh um bạt ngàn của núi rừng, cây lá, vẻ xanh mướt của những bãi mía, ruộng nương và vẻ xanh biếc của mây trời. Có lẽ, bức tranh ấy sẽ luôn in sâu trong trái tim mỗi người con nơi đây. Và thế hệ cháu con chúng tôi sẽ tiếp nối thế hệ cha ông, gắng sức dựng xây một quê hương giàu đẹp hơn nữa.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK