Giữa cuộc sống bộn bề lo âu, chúng ta rất cần nhưng yêu thương và sẻ chia, dù nó bình dị, nhỏ nhoi nhưng đó là một tấm lòng đáng trân trọng. Trao đi yêu thương để nhận lại yêu thương vốn dĩ là một quy luật trong cuộc sống. Đó vẫn là một mối quan hệ nhân quả mà bản thân mỗi người đều nhận ra.
Cho và nhận vừa hữu hình vừa vô hình, đó là một mối quan hệ cần phải trân trọng và gìn giữ. Chúng ta sẽ nhận lại được gì từ sự cho đi đó.
Vậy cho là gì và nhận là gì? Cho chính là sự san sẻ, giúp đỡ, yêu thương xuất phát từ tâm, từ tim của một người. Dù “cho” rất nhỏ, nhất đời thường nhưng đó là cả một tấm lòng đáng quý. Nhận chính là được đáp trả, được đền ơn. Cho và nhận là một mối quan hệ nhân quả nhưng ẩn chứa trong đó rất nhiều mối quan hệ tương trợ, bổ sung cho nhau.
Nếu ai nghe nhạc Trịnh chắc chắn sẽ nhớ câu “Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi”. Đây là một triết lý mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, một tấm lòng đáng kính trong thiên hạ.
Biểu hiện của cho đi và nhận lại trong cuộc sống thực sự không hiếm. Mỗi người chúng ta hằng ngày đang cho đi nhiều thứ và nhận lại nhiều thứ mà đôi khi chính bản thân mình cũng không nhận ra được. Đó chính là điều kỳ diệu của cuộc sống này. Khi mỗi người sống tốt, sống có ích thì sẽ nhận lại được một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc. Đó chính là cho và nhận.
Ở xung quanh chúng ta luôn có rất nhiều mảnh đời cần sự sẻ chia, giúp đỡ, bao dung, rộng lượng. Họ cần chúng ta, cần sự san sẻ, sự chia ngọt sẻ bùi. Một miếng khi đói bằng một gói khi no là bởi vậy. Chúng ta trao đi yêu thương chúng ta sẽ nhận lại sự thanh thản và niềm vui trong tâm hồn. Dù cái chúng ta nhận lại không phải là vật chất, là những thứ hiển hiện, chỉ là niềm vui, là sự an nhiên mà thôi. Như thế là quá đủ rồi phải không.
Thực sự khi chúng ta trao đi hạnh phúc cho người khác, chúng ta mới cảm thấy rằng cuộc sống của mình thực đáng sống và đáng trân trọng. Có nhiều người làm từ thiện cả một đời, luôn luôn quan tâm đến những người nghèo khổ, mang những miếng cơm, những tấm áo chẳng còn lành lặn với một tấm lòng thực tâm. Họ có một chữ tâm rất lớn, họ trao đi tin yêu rất nhiều mà chẳng mong nhận lại điều gì. Nhưng bạn biết không hằng ngày họ vẫn đang nhận lại cái mà họ đã trao đi đó. Cuộc sống họ là một chữ "thiện” ở trong tim, họ thấy lòng mình thanh thản và bình an khi được làm những việc đó.
Bởi vậy những người đang cho đi, đôi khi sự nhận lại không phải trong phút chốc, cũng không hẳn nó sẽ hiển hiện ngay trước mắt. Điều bạn nhận lại có khi là cả một quá trình, sau này bạn mới nhận ra mình được đáp trả nhiều hơn cái cho đi đó.
Tuy nhiên bên cạnh những người luôn biết cho đi thì còn tồn tại rất nhiều người chỉ mong nhận lại, giữ khư khư những gì mình có mà không chịu cho đi. Đây là một thực tế rất đáng buồn. Lối sống này cần phải lên án, vì nó sẽ khiến cho bản thân họ trở nên ích kỷ và đáng ghét. Sự tính toán hơn thua, được mất của họ sẽ khiến cho họ càng ngày càng đánh mất đi chính bản thân mình.
Cho đi là điều mà chúng ta nên làm trong cuộc sống hằng ngày để nhận lại rất nhiều thứ về sau. Bạn sẽ thấy được điều kỳ diệu từ sự cho đi và nhận lại đó. Mỗi người, mỗi ngày hãy là một người biết san sẻ, biết giúp đỡ người khác để nhận lại sự tĩnh lặng và niềm vui trong cuộc sống.
"Nếu là con chim chiếc lá
Con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình"
Chắc hẳn những câu thơ trên đều quen thuộc đối với mỗi chúng ta. Chỉ qua bốn dòng thơ ngắn gọn nhưng nhà thơ Tố Hữu đã truyền tải được thông điệp về mối quan hệ nhân quả giữa cho và nhận. Vậy các bạn suy nghĩ như thế nào về mối quan hệ này trong cuộc sống hiện nay?
Cho và nhận đã trở thành truyền thống đạo đức tốt đẹp của nhân dân ta từ bao đời nay. Cho là ban tặng, sẻ chia, chuyển những thứ thuộc quyền sở hữu g đổi lấy bất cứ thứ gì. Nhận là lấy về cái được cho, được ban tặng. Hai hành động ấy có mối quan hệ mật thiết, khăng khít và có tác động qua lại lẫn nhau. Chúng ta có thể cho đi và nhận lại cả những giá trị vật chất và giá trị tinh thần. Sự cho đi được thể hiện qua các hành động quyên góp ủng hộ đồng bào những nơi gặp thiên tai, khó khăn. Đó là việc mua ủng hộ hội người khuyết tật những chiếc bút hoặc những gói tăm mà họ tự làm. Ngay cả việc chúng ta chia đôi cái bánh cho bạn bè trong cơn đói cũng là một biểu hiện của sự cho đi. Những hành động nhỏ nhặt nhưng lại có ý nghĩa vô cùng to lớn, thể hiện tinh thần "lá lành đùm lá rách" của dân tộc ta. Nó xuất phát từ sự tự nguyện và tấm lòng của mỗi con người. Ngoài những thứ vật chất, chúng ta còn có thể sẻ chia với người khác những nỗi buồn đau, mất mát mà họ gặp phải. Một sự im lặng đồng cảm hay những lời an ủi, động viên sẽ khiến người bên cạnh cảm thấy vơi bớt đi phần nào nỗi buồn.
Khi chúng ta cho đi cũng là lúc chúng ta được nhận lại. Khi cho đi một thứ gì đó không nhất thiết chúng ta phải được nhận lại những thứ giống như thế. Chúng ta cho đi vật chất không có nghĩa là chúng ta sẽ nhận lại được những thứ vật chất. Điều chúng ta nhận lại có thể là một lời cảm ơn chân thành, một nụ cười hay một cử chỉ ấm áp cũng khiến chúng ta vui lòng. Sự cho đi bắt nguồn từ tình yêu thương, từ sự chân thành của mỗi cá nhân không vì mục đích vụ lợi. Ai đó đã từng nói rằng yêu thương cho đi là yêu thương giữ được mãi mãi, một hành động nhỏ của sự cho đi cũng đủ khiến người ta nhớ mãi.
Khi ai đó gặp phải những chuyện không vui, bạn đến chia sẻ, động viên sẽ giúp tâm trạng của họ trở nên tốt hơn. Và khi bạn gặp phải chuyện buồn cũng vậy, có ai đó lắng nghe, an ủi cũng khiến bạn cảm thấy mình không hề cô đơn. Những thùng mì tôm, những bao gạo chúng ta ủng hộ đồng bào bị thiên tai là một nghĩa cử cao đẹp của sự cho đi. Một mẩu bánh mì mà những đứa trẻ nghèo chia sẻ cho nhau cũng khiến chúng ta cảm thấy ấm lòng vì sự cho đi luôn tồn tại trong cuộc sống này. Không nhất thiết những thứ mang cho người khác phải là những thứ quý giá, cao sang mà đó có thể là chiếc bánh, gói mì, những bộ quần áo không mặc đến,... Chắc hẳn mỗi chúng ta đều biết đến chương trình "Điều ước thứ 7", đây là chương trình giúp nhân vật chính trong mỗi tập thực hiện ước mơ của mình. Đó là ước mơ trở thành kĩ sư của em Sùng A Dí, ước mơ gặp lại gia đình người thân trong nhiều năm xa cách, ước mơ được gặp em trai của bạn Tạ Thành Công,... Nhắc đến hoàn cảnh của em Tạ Thành Công có lẽ mỗi chúng ta đều cảm thấy đau xót. Bố mẹ của Công bị chết cháy trong một vụ hỏa hoạn, em trai Tạ Công Minh bị viêm phổi nặng. Chương trình "Điều ước thứ 7" đã kết nối với những tấm lòng nhân ái muốn giúp đỡ, chia sẻ khó khăn cùng hai em. Ngoài số tiền quyên góp nhận được, hai em còn được hỗ trợ chi phí học tập đến năm 18 tuổi. Hàng năm các tổ chức vẫn thực hiện chương trình "Mùa đông ấm", "Mùa đông cho em" nhằm quyên góp, ủng hộ thức ăn, quần áo, giày dép, sách vở cho các em dân tộc vùng cao bởi hòa cảnh các em ấy còn gặp nhiều khó khăn, thiếu thốn. Những tấm lòng ấy thật đáng được trân quý.
Cho và nhận giúp con người gắn kết với nhau nhiều hơn, sống vị tha, nhân ái và biết yêu thương nhiều hơn. Những người biết cho đi sẽ được mọi người quý mến, ca ngợi. Cho và nhận như một vòng tuần hoàn luân chuyển. Có cho đi thì sẽ có nhận lại. Ngày hôm nay bạn cho đi thứ này thì ngày mai bạn sẽ được nhận lại thứ khác. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn biết bao nếu chúng ta cho đi mà không cần nhận lại. Khi giúp đỡ người gặp hoàn cảnh khó khăn, ta giúp đỡ họ mà chẳng cần họ đền đáp nhưng công ơn ấy sẽ được họ khắc ghi và nhớ mãi. Nếu dư dả, chúng ta có thể ủng hộ nhiều hơn một chút. Nhưng trong xã hội hiện nay, thật đáng buồn vẫn có những người sống mà chỉ muốn giữ cho riêng mình. Họ chỉ muốn nhận mà không muốn cho đi bất cứ thứ gì. Họ giàu có, nhiều của cải vật chất nhưng lại không muốn chia sẻ khó khăn với những người kém may mắn hơn mình. Có những người lại sống thu mình, vô cảm với nỗi đau của người khác. Cần phê phán những cá nhân có lối sống như vậy. Những cá nhân ấy cho rằng nếu mình san sẻ những gì mình có cho người khác thì bản thân sẽ bị thiệt thòi nên họ ích kỉ giữ làm của riêng.
Mỗi chúng tn.aspxa hãy học cách cho đi từ những gì nhỏ bé nhất, học cách đồng cảm, sẻ chia để cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn. Đừng tính toán thiệt hơn mà hãy cứ cho đi. Cứ cho đi rồi chúng ta sẽ được nhận lại nhiều hơn thế.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK