Cái nắng mùa hè thật gay gắt và khó chịu. Tất cả như đang ở trong cái nồi hơi kín hầm hập... hầm hập... Cây cối đứng rũ ra như sắp chết héo. Đàn gà nằm im dưới những bóng cây, chẳng buồn nô đùa như mọi khi. Thi thoảng mới có một luồng gió thổi tới. Nhưng không phải gió mát mà là gió nóng rát da rát mặt. Cái gió Lào của miền Trung. Bầu trời trong xanh không bóng một gợn mây và thăm thẳm đến vô cùng. Bọn trẻ chúng tôi ngồi trong nhà, quạt phành phạch, phành phạch. Nóng quá ! Nóng quá ! Trời càng oi nóng, khó chịu. Đứa nào hình như cũng đang thèm thuồng ước ao có một trận mưa rào mà tắm cho đã, cho thỏa thích.
Rồi cầu được ước thấy. Trong thoáng chốc mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến. Sấm nổ đùng đùng. Những tia chớp xanh lóe lên, loằng ngoằng rạch ngang, rạch dọc như muốn xé toang vòm trời. Tất cả bỗng dưng tối sầm lại. Gió thổi mạnh, mang theo hơi nước từ biển lên mát rượi. Tiếng cành cây va vào nhau loạc xoạc. Tiếng gọi nhau í ới : "Cất quần áo chúng mày ơi ! Mưa rồi !". Cả một dãy dài phơi toàn quần áo. Những bàn tay thoăn thoắt, thoăn thoắt... Có kịp không ? Lộp độp... Những hạt mưa đầu tiên đã rơi xuống cây lá trong vườn háo hức đưa những cánh tay đang rũ xuống vì khát, ra hứng những giọt nước mưa để uống thật thoả thích. Lũ gà con cũng đã kịp chạy về chuồng, nấp sau đôi cánh xoè rộng của gà mẹ. Mấy cặp mắt tròn xoe, bóng loáng như nước, nhìn mưa có vẻ ngạc nhiên : "Chiếp chiếp ! Khiếp thật ! Khiếp thật !". Chúng lạ lẫm cũng phải, mới chưa tròn tháng tuổi, mà đã hai tháng nay trời hạn hán, chúng làm gì được chứng kiến một trận mưa lớn như thế này.
"Mưa ! Mưa ! Tắm mưa đi chúng mày ơi !". Tiếng một thằng bé vang lên. Hình như là cu Nam thì phải. Rồi kế tiếp, tiếng gọi ấy lan truyền lừ nhà này sang nhà kia. Chẳng cần đợi lâu, chỉ trong nháy mắt, từ các ngôi nhà trong xóm, lũ trẻ chúng tôi đã chạy túa ra đường. Đứa nào cũng reo vui, thích thú, nhảy tâng tâng dưới mưa, chân tay múa tít. Mưa xối ào ào lên đầu lên vai. Mặc ! Chúng tôi hò hét làm dậy cả một góc đường. Vì trời mưa to, gió lại mạnh nữa nên đứa nào cũng phải nói như thét vào tai thì mới nghe thấy. Bọn con trai đầu trần, chân đất kéo nhau ra bãi cỏ. Không hiổu dứa nào nhanh tay đã cầm theo được quả bóng. Thế là trận đấu bóng diễn ra dưới mưa. Lại hò. Lại hét. Không cần trọng tài. Không cần thủ môn. Mạnh đứa nào đứa ấy đá. Quả bóng tròn lăn khắp bãi. Nước mưa chảy chưa kịp, đọng lại từng vũng. Mỗi lần chạy qua là nước toé lên, nào có hồ gì ! Thỉnh thoảng đang đà chạy mà trơn quá, có đứa ngã oạch một cái khiến cả lũ cười vang. Mưa xối xả. Nước ròng ròng chảy từ đầu xuống mặt, xuống cằm, thấm vào da thịt. Mát quá ! Sướng quá !
Đá bóng một lát đã thấm mệt, cả lũ lại kéo nhau rồng rắn về làng. Nước đã đầy ăm ắp những thửa ruộng. Nước cũng đã đầy ăm ắp các ao hồ. Trận mưa lớn quá. Cây cối hả hê cành lá tươi tỉnh hẳn lên. Chúng tôi nhảy chồm chồm qua những vũng nước còn đọng trên mặt đường, đuổi theo những con nhái bén và lũ mối cánh. Mưa ngớt dần. Rồi tạnh hẳn. Bầu trời trở nên quang đãng, trong xanh. Gió thổi nhẹ làm những hạt mưa đọng trên cành lá rung rinh, lấp loáng, lấp loáng. Chẳng ai bảo ai, từng đứa lần lượt tách khỏi đoàn để trở về nhà. Có mấy đứa đứng ngẩn tò te vì nuối tiếc. Mưa mùa hạ là thế, chợt đến rồi chợt đi, không hề báo trước. Đối với bọn trẻ chúng tôi, mưa chừng ấy vẫn còn chưa đủ. Giá như cơn mưa kéo dài thêm nữa thì thú vị biết bao. Bỗng nhiên, một đứa nào đó hét lên : "Ê ! Chúng mày ơi ! Đằng kia có mưa kìa ! Mưa ! Mưa !". Mấy cái đầu ló ra. Tiếng cười nhộn nhạo vang khắp xóm. Rồi tất cả chạy ù về nhà. Con đường và những vũng nước mưa ngơ ngẩn...
Được tắm dưới mưa quả là thú vị. Cơn mưa rào ấy đã qua lâu rồi mà tôi vẫn còn nhớ mãi. Nhớ mãi. Ước sao có một lần được về quê, được cùng bọn trẻ trong làng đùa giỡn trong mưa.
Không chép mạng 100% nếu có thì cho cái link kiểm chứng nhé!
Hoa nở đỏ rực trên những cây phượng trong sân trường, mùa hè lại đến rồi.
Chúng tôi vừa trải qua một kì thi cuối năm học kì II, cái đợt thi mà đứa nào cúng ví như một "thời kì kinh hoàng" ấy. Tôi cảm giác như mình trải qua kì thi khá suôn sẻ, tôi quyết tâm cắm đầu vào học thuộc tất cả những bài giải đề cương để có một điểm phẩy cao và đạt học sinh giỏi. Và quyết tâm ấy của tôi đã được đáp trả xứng đáng. Kết quả vừa rồi của tôi là một học sinh giỏi, gần như là xuất sắc với điểm trung bình tất cả các môn là 9,5-một cái điểm cao ngất mà tôi chưa hề mơ tới bởi vì từ trước tới giờ tôi chỉ được 8,9 hoặc 9,0 thôi. Cái kết quả đó đưa tôi lên là người có điểm phẩy cao nhất lớp nhất trường. Thi xong rồi, tiếp theo là chúng tôi sẽ được thảnh thơi vì đợt nghỉ hè chỉ còn 5 ngày nữa. Và cuối cùng cũng đến.
Chia tay bạn bè, thầy cô, trường lớp xong, chúng tôi trở về mái ấm của mình. Nghỉ hè, tôi được bố mẹ cho về quê chơi và thăm ông bà ngoại.
Chắc ai cũng biết, mùa hè là mùa mưa-mùa có những cơn mưa to và sấm chớp rất nhiều. Tôi cảm thấy thật xui xẻo vì gia đình tôi xuất phát vào đúng hôm trời có mưa. Đó là kết quả của việc k chịu xem thời tiết. Gia đình tôi có 5 người, chất lên 1 xe k đủ nên phải đi 2 xe. Đang đi đến nửa đường thì mây đen kéo đen kịt bầu trời, mẹ tôi là người phát hiện đầu tiên. Mẹ báo với bố và 2 người tăng tốc, phóng vụt đi để tránh mưa làm ướt hết. Xuống chơi mỗi 1 hôm nên chả ai mang quần áo theo, xuống đến nơi mà ướt nhẹp là khổ rồi. Bố tôi phóng đi trước, mẹ tôi cũng phóng theo, do tay lái chưa đc vững như bố cho nên vì tránh mỗi con gà mà 2 mẹ con xém ngã.
Bắt đầu có vài giọt nước rơi xuống. " Chết! Sắp mưa rồi, lại còn là mưa rào nữa chứ ! " - mẹ tôi hốt hoảng thốt lên. Mẹ lại tăng tốc, may sao hôm nay đường vắng thế, chứ với tốc độ này mà đi giữa chốn đông nguời là tai nạn như chơi. Những giọt mưa bắt đầu rơi nhiều hơn, bố phóng tít đằng trước vì tôi nghến đầu ra thì chẳng thấy bố đâu. Mẹ tôi bắt đầu phóng nhanh hơn.
" Kia rồi" , cánh cổng nhà bà ngoại đã hiện ra trước mắt, mưa cũng nặng hạt hơn. Lao vào sân nhà bà, tôi thấy bố và 2 đứa em đã đứng sẵn trong nhà hướn mắt về phía mẹ con tôi, có cả ông bà, cậu mợ và các con cậu nữa. Mẹ và tôi ôm đầu chạy vào nhà, vào đc đến nơi thì rào rào rào. Mưa đến thực sự rồi. Một cơn mưa rào khá to, rơi bồm bộp trên nền gạch đỏ. "Ồ! Đông thế!"- tôi thốt lên vì trong nhà toàn trẻ con, hóa ra chúng nó kéo nhau sang đây chơi. Tôi chào ông bà, cậu mợ và hùa vào chơi cùng đámtrẻ con. Chả mấy khi đc vui chơi thế này, phải tận hưởng chứ, bộ não đã phải hoạt động quá nhiều nên cần sự giải tỏa vì nhét quá nhiều chữ trong nó. Đang chơi bỗng 1 thằng bé cất tiếng ngoài hiên :
- Mưa to quá! Mát quá! Tắm mưa không ? - Nó vừa nói vừa chìa đầu vào nhìn chúng tôi.
- Wa ! Mưa to! Đúng mát! Trời lại còn nóng nữa, ý kiến hay ! Tắm đi! - một thằng bé nữa hùa theo. Tôi ngơ ngác : " Tắm mưa á? K sợ bẩn à?" . " Bẩn gì!" - nó nói. Tôi không ngờ ở dưới quê lại có " phong trào" tắm mưa, tôi hình dung mình chạy nhảy giữa trời mưa to, như một đứa khùng.
Chúng nó bắt đầu lột áo, hở ra thân hình nhỏ bé với những chiếc xương sườn dơ ra. Chúng chạy thành hàng ra ngoài sân giữa một bầu trời mưa sối sả. Chảy nhảy đùa nhau vòng vòng quanh sân, Khéo trơn lại ngã ấy!"- tiếng ông tôi. Đứa nào đứa nấy nở nụ cười tươi hơn cả những bông hoa ngoài kia, chúng kéo nhau, hò hét khiến không khí xung quanh đây như xáo động, ầm ĩ cả lên, phá tan cái nóng mùa hè. Có đứa còn dang rộng 2 tay, nhắm tịt 2 mắt lại, ngẩng mặt lên trời mà hứng mưa, đúng là đậm chất của những đứa trẻ của quê hương. Tôi đứng trên vỉa hè nhìn chúng nó mà cười theo. Bỗng nhiên có đứa gọi :
- Anh Hoàng ! Xuống đây! Thích lắm! - nó gọi tôi với vẻ mặt hào hứng, tươi cười. Tôi chợt nhớ lại cái hình ảnh tôi hình dung vừa nãy, bèn xua tay: "Thôi, chúng mày tắm đi. Anh không thích!" . Chúng nó chỉ nhỏ hơn tôi 1,2 tuổi, xong lại hùa vào và nói to :
- Thích lắm, vui lắm! Anh xuống đi mà! - một lũ đều đồng thanh. Bỗng 1 bàn tay đặt lên vai tôi - tay của bố. Bố nhìn tôi với nét mặt hiền hậu, nở nụ cười nhạt và nói:
- Con thử 1 lần đi, vui lắm!. Hóa ra ngày xưa bố tôi và các bác cũng rủ nhau tắm mưa vào mùa hè. Tôi nở nụ cười : " Vâng!" . Tôi lột cái áo cộc của mình ra, vất lên ghế và chạy xuống nhập vào đám trẻ con đang vui đùa dưới kia. Ôi! khác hẳn những gì tôi vừa tưởng tượng. Mưa mát đến tận xương tủy, mưa dội thẳng vào người nghe lách tách êm êm như được mát-xa miễn phí vậy. Vui quá, ần đầu tiên trong cuộc đời tôi được tắm mưa, đâu giống đứa khùng như tôi nghĩ. Khùng như nào mặc kệ, miễn là tôi cảm thấy vui là được rồi. Bao nhiêu mệt mỏi, căng thẳng phiền hà như có 1 cái quạt thần kì quạt bay hết sạch. Tôi cảm thấy mình như phiêu vào cùng cơn mưa, như nhập vào một đàn chim để hòa ca một bản nhạc sôi động. Chúng tôi bày đủ các trò để chơi dưới cơn mưa rào, vui không thể tả, thật hạnh phúc biết bao. Tôi nhìn lên nhà và hét to :" Bố! Mẹ! Vui thật, vui lắm ạ!" , bố mẹ tôi nhìn tôi và phì cười: " Ừ! Khéo ngã đấy!" - " Vâng!".
Mưa bắt đầu bé đi, chúng tôi vẫn mải mê đùa nhau nên k nhận ra. Mẹ tôi cất tiếng gọi :
- Thôi, tắm thế đủ rồi! Con và các cháu lên đi, không cảm lạnh hết với nhau bây giờ!. Tôi đồng tình và bảo chúng nó đi tắm lại bằng nước sạch, mặc quần áo k sẽ bị cảm. Chúng nó cũng gật đầu đồng ý. Chúng tôi chạy thẳng vào nhà tắm, chen chúc nhau đòi tăm trước, tôi lớn nhất nên đành phải phân chia đứa nào trước, đứa nào sau. Tắm xong, cả lũ chạy lên mặc quần áo. Đen nhất là tôi, tôi ko biết trước đc điều này nên ko có quần mà mặc, đành rước cả cái quần ướt nhẹp về nhà.
Về đến nhà mà tôi vẫn ko quên được cái cảm giác ấy - cái cảm giác vui sướng, phấn khởi mà tôi vừa trải qua . Nó như 1 phép màu xua tan mọi phiền hà, lo toan thường nhật. Đó cũng như 1 động lực để tôi luôn nở nụ cười những khi buồn hay mệt mỏi khi nghĩ lại những hình ảnh đó. Hình ảnh những đứa trẻ làng quê nhảy nhót, vui tươi khi được tắm trong cơn mưa mùa hạ - đó cũng chính là thú vui của trẻ con. Và lần về quê ấy, tôi đã được hưởng thụ thú vui ấy - thú vui được tắm cũng lũ trẻ trong cơn mưa rào.
HẾT !
~ Kinh nghiệm 9 năm học của mk đấy! Thấy hay nhớ cảm mơn + vote 5* + bình chọn cho mk câu trả lười hay nhất nhé ! CHÚC BN HC TỐT ~ <33
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK