Nội dung chính:
- Hình ảnh người dân phu: đông đúc, khẩn trương, thảm hại nhưng vẫn không ngừng nỗ lực, cố gắng ><sức nước:mưa tầm tã trút xuống, nước dưới sông cuồn cuộn bốc lên. à Cuộc chiến khốc liệt giữa con người và tự nhiên. Những con người chăm chỉ, lam lũ mà cũng đầy kiên cường, bền bỉ nhưng vẫn phải bất lực, phải chịu kém thế trước thiên nhiên.
-Đối lập với cảnh ngoài đê ,cảnh trong đình được miêu tả khá tỉ mỉ, bằng nhiều chi tiết mà hình ảnh trung tâm là viên quan phụ mẫu:
+ Địa điểm: đình cao, rất vững chãi, đê vỡ cũng không việc gì -- khác biệt hoàn toàn với địa điểm lầy lội của những người dân phu.
+ Quang cảnh: tĩnh mịch, trang nghiêm, nhàn nhã, đường bệ, nguy nga ><đối lập hoàn toàn với quang cảnh hộ đe.
+ Quan phụ mẫu có dáng ngồi oại vệ, đường bệ; cử chỉ, cách nói năng hách dịch, độc đoán của quan với đám nha lại và tay sai.
+ Cảnh đánh tổ tôm lúc mau, lúc khoan, ung dung, êm ái, khi cười, khi nói, vui vẻ, dịu dàng.
Viên quan phụ mẫu ham mê tổ tôm, không quan tâm gì đến nhiệm vụ hộ đê của mình.
- Thái độ trước việc đê vỡ:
+ Bọn nha lại, thầy đề: lo sợ nhưng không dám làm trái lệnh quan à vẫn còn có lương tâm, trách nhiệm nhưng lại hèn nhát, không dám làm trái ý quan.
+ Quan phủ: chỉ quan tâm đến ván bài; đổ trách nhiệm cho cấp dưới, cho dân
Đúng là sống chết mặc bay, sự sống chết của nhân dân không bằng một ván bài đen đỏ của quan.
Phép đối lập, tương phản làm cho câu chuyện càng đọc càng hấp dẫn. Tâm lí, tính cách của nhân vật càng thêm rõ nét.
“Ngoài kia, tuy mưa gió ầm ầm, dân phu rối rít, nhưng trong này xem chừng tĩnh mịch nghiêm trang lắm: trừ quan phụ mẫu ra, mọi người không ai dám to tiếng. So với cái cảnh trăm họ đang vất vả lấm láp, gội gió tắm mưa, như đàn sâu lũ kiến ở trên đê, thời ở trong đình rất nhàn nhã, đường bệ, nguy nga: nào quan ngồi trên, nào nha ngồi dưới, người nhà, lính lệ khoanh tay sắp hàng nghi vệ tôn nghiêm, như thần như thánh. Thỉnh thoảng nghe tiếng quan phụ mẫu gọi: “Điếu, mày”; tiếng tên lính thưa:“Dạ”; tiếng thầy đề hỏi: “Bẩm, bốc”; tiếng quan lớn truyền: “Ừ”. Kẻ này: “Bát sách! Ăn”. Người kia: “Thất văn… Phỗng”, lúc mau, lúc khoan, ung dung êm ái, khi cười, khi nói vui vẻ dịu dàng. Thật là tôn kính, xứng đáng với một vì phúc tinh.”
` ⇒ ` Nội dung chính:
- Khắc họa lại khung cảnh ăn chơi trác táng của tên quan phụ mẫu trong đình, để mặc dân chúng phải khổ cực, lầm than một mình chống chọi với cơn bão để bảo vệ con đê của làng.
- Làm nổi bật hóa sự vô tâm, lạnh lùng của quan phụ mẫu đối với đời sống của nhân dân.
- Qua đó tác giả nhằm phê phán, tố cáo sự bất nhân, tàn nhẫn của tầng lớp quan lại thời phong kiến xưa đã gây nên bao khổ cực cho dân chúng.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK