Em vẫn thường nghe nhắc đến dải đất miền Trung xa xôi có bãi biển trải dài rất đẹp. Mùa hè vừa rồi, may mắn thay em đã được cùng bố mẹ trải nghiệm những ngày hè tuyệt vời tại bãi biển Cửa Lò. Đó là những ngày mà em nghĩ em sẽ không bao giờ có thể quên được.
Ở thành phố nơi em sống em đã quen với cái ảnh ồn ào đông đúc. Thi thoảng, không khí bị ô nhiễm bởi khói bụi từ các nhà máy rồi khí thải của xe cộ. Vậy nên khi bước chân xuống vùng biển, cái không khí trong lành của biển gần như ngay lập tức khiến em cảm thấy thích thú và hưng phấn. Em chỉ muốn được lao ngay ra biển nhưng bố mẹ đã cản em lại. Bố mẹ nói vừa đi đường dài nếu xuống biển ngay sẽ rất dễ bị ốm. Vậy là em đành ngậm ngùi trở về khách sạn nghỉ ngơi đợi đến chiều mới được ra ngắm biển.
Chiều hôm ấy là lần đầu tiên em được nhìn thấy biển. Chao ôi! Nước biển mới trong và xanh làm sao. Ở ngoài bãi biển đông kín bóng người. Người trên bờ, người dưới nước, tiếng cười nói rộn vang khắp một vùng. Em cũng lập tức lao về phía biển để được vùng vẫy trong làn nước mát giống như những chú cá. Nước biển được nhuộm đỏ bởi ánh nắng mặt trời nên trở nên óng ánh hơn. Nước biển lúc này ấm lắm. Em ngồi trong phao thả trôi bồng bềnh trên biển. Tất nhiên là bố mẹ em luôn bơi bên cạnh để đảm bảo an toàn cho em. Thi thoảng có những con sóng lớn đổ ụp qua đầu em. Em bị nước biển chui vào miệng. Vị biển mặt chát.
Bơi chán em lại lên bờ ngồi nghịch cát. Bãi cát trắng ven biển bị sóng biển đánh vào ướt sũng. Chúng trở nên đậm mầu hơn. Em cũng giống như rất nhiều bạn nhỏ khác thích thú với việc xây lâu đài cát. Những tòa lâu đài vừa mới xây dựng nên thì lại bị một con sóng lớn đánh cho sụp đổ. Thế nhưng em không hề thấy giận cơn sóng chút nào. Sóng đánh tan tòa lâu đài này thì em sẽ xây những tòa lâu đài khác.
Khi ông mặt trời xuống biển, cảnh hoàng hôn trên biển thật huy hoàng và kì vĩ. Em ngồi trên bãi cát trắng ngắm cảnh mặt trời lặn. Mặt trời lúc này giống như một quả cầu đang rực đỏ. Mặt trời lớn lắm, lớn hơn rất nhiều lần so với mặt trời của thành phố. Em chỉ muốn chạy lại gần để ôm mặt trời vào lòng nhưng em biết điều đó là không thể.
Khi mặt trời khuất dần ở phía chân trời, bầu trời trở nên tối sầm lại. Em trở về khách sạn cùng bố mẹ. Ăn tối xong, em lại được cùng bố mẹ dạo chơi ven biển. Biển đêm mang vẻ gì đó huyền bí lắm. Biển mênh mông và sâu hun hút. Đôi lúc em có cảm giác sợ hãi khi nhìn về phía biển. Gió biển thổi vào đất liền khiến hàng phi lao rì rào đung đưa trong gió. Giữa biển đêm, thấp thoáng ánh đèn của những bác ngư dân đang chèo thuyền thúng đi câu mực.
Tối hôm ấy đi ngủ, em chỉ háo hức mong trời sáng thật nhanh để hôm sau được ra biển ngắm mặt trời lên. Bình minh trên biển quả thực đẹp hơn trong tưởng tượng của em rất nhiều. Mặt biển hiền hòa với những đợt sóng lăn tăn. Quả cầu lửa treo lơ lửng giữa biển, rực rỡ cả một góc trời. Em cứ đứng ngắm mặt trời lên cho tới khi mặt trời lên gần tới đỉnh đầu. Lúc này, những du khách cũng đã bắt đầu ra tắm biển.
Trở về thành phố, em vẫn còn lưu luyến những giây phút ở bãi biển Cửa Lò. Không chỉ là lưu luyến cảnh biển, con người mà còn cả những món ăn nơi đây nữa. Nhất định một này em sẽ còn quay trở lại đây
Thiên nhiên tạo hóa ban phát cho con người vô vàn điều kì thú, vô vàn những tài nguyên quý giá.Và biển là một trong những điều kì diệu mà con người được thừa hưởng từ bà mẹ thiên nhiên ấy.Khi ngắm biển làm cho hồn ta yên bình, nhất là cảnh biển khi hoàng hôn.
Biển không những là nguồn tài nguyên dồi dào mà biển còn là nơi thu hút mọi người đến với nó.Những người yêu thiên nhiên luôn thích đến biển để được hòa mình cùng từng con sóng xô vào bờ cát.Có lẽ, cảnh biển lúc hoàng hôn cũng mang một vẻ đẹp nguyên sơ động lòng người.Khi thủy triều bắt đầu lên những cơn sóng táp mạnh vào bờ đem theo hơi gió muối mằn mặn, cũng là lúc hoàng hôn buông dần phai.Mặt trời lặn xuống để nghỉ ngơi sau ngày dài.Lúc này, em có thể nhìn rõ được hình ảnh mặt trời.Một vầng hào quang đỏ to tròn như một chiếc mâm đồng khổng lồ.Mặt trời rực lửa đầy quyền lực như một ông vua ngự trị cả bầu trời cao.Dần dần những ánh sáng yếu hơn nhuốm màu lên cả những cảnh vật xung quanh. Nước biển, bờ cát, bầu trời.. tất cả đều nhuốm màu đo đỏ hồng hồng của ánh mặt trời cuối ngày.Mặt biển trở thành mặt cắt ngăn cách bầu trời xa xăm.Mặt trời cứ thế từ từ như chìm xuống biển sâu, để lại không gian những nỗi buồn không tên.Để lại trên trời cao thưa thớt vài ngôi sao sớm. Giờ đây trời dần tối, tiếng sóng biển vỗ mạnh hơn, trên bờ cát xuất hiện những khách du lịch cùng nhau tản bộ hóng gió biển mát lạnh làm sảng khoái con người.Còn em vừa đi trên bãi cát vừa luyến tiếc hoàng hôn, một cảnh đẹp hùng vĩ tráng lệ làm con người ta phải nghiêng mình nể phục thiên nhiên.
Có lẽ đối với nhiều người thì được ngắm nhìn cảnh biển vào buổi sáng đối với họ là một điều khá hiếm hoi. Nhưng đối với những đứa trẻ được sinh ra trên chính vùng đất thấm vị biển là một điều không mấy xa lạ. Nhưng không và thế mà chúng tôi không thích ngắm nhìn biển mỗi lúc bình minh. Yêu biển yêu quê hương chúng tôi yêu tất cả những gì thuộc về biển về quê hương. Được ngắm nhìn cảnh bình minh trên biển là một điều mà lũ trẻ chúng tôi ai cũng muốn ngày nào cũng được làm.
Buổi sáng cuối tuần tôi xin phép mẹ cùng chị ra biển sớm để ngắm nhìn cảnh bình minh. Trên con đường tôi và chị ra biển cảnh vật hôm nay thật đẹp, những hàng cây nối tiếp nhau ngả nghiêng đón chúng tôi ra biển. Khi những luồn gió mạnh đập vào tai kêu ù ù lạnh buốt thì cũng là lúc chúng tôi sắp ra đến biển. Phía trước mặt chúng tôi bây giờ là một vùng cát trải dài theo đường bờ biển kéo dài xa xôi. Trên cáy bây giờ vẫn càn lấm tấm những hạt sương dêm còn đang đọng lại khiến cho ta có cảm giác như được đang ở trong một thế giới của những điều nguyên vẹn sơ khai.
Chúng tôi bước những bước chân đầu tiên trên bãi cát buổi sớm, những hạt cát mát rượi len lỏi vào từng kẽ tay rồi rơi xuống đất nhìn thật thích mắt. Đến gần hơn biển tôi có cảm giác một hương vị mát lành trong trẻo của buổi sáng sớm vẫn còn nguyên vẹn không một chút khói bụi. Một cảm giác thư thái dễ chịu ùa đến mà không một nơi nào có thể đem lại cho ta ngoài biển. Lại gần hơn chút nữa tôi mới nhìn kĩ màu nước biển trong xanh mát lành đến kì diệu. Màu xanh ấy trải dài mênh mông vô tận. Có lần tôi đã hỏi bố là tận cùng của biển là ở đâu hả bố thì khi đó bố chỉ mỉm cười mà nói rằng khi nào con lớn thêm chút nữa con hãy tự tìm hiểu xem tận cùng biển là ở đâu nhé. Tôi cũng biết rằng đó là một nơi chắc xa xôi lắm đến với nó có lẽ tôi phải đi một chặng đường rất dài. Tôi nghĩ không biết ở bờ biển bên kia liệu có những người đang ngắm nhìn cảnh biển bình minh như tôi và chị bậy giờ không nhỉ. Thoáng nghĩ một lát, những cơn gió đưa tôi trở lại với cảnh biển bây giờ. Khi ấy tôi nghe thấy những tiếng ồn ào từ phía sau đang tới gần. Thì ra đó là những người ngư dân đang chuẩn bị đi ra biển đánh cá. Tôi thích lắm không những được nhìn cảnh biển mà còn được nhìn đoàn thuyền quê hương ra khơi đánh cá thì đúng là một điều tuyệt vời biết bao.
Chỉ một lát sau những thanh niên khỏe khoắn của dân làng đã chuẩn bị sẵn sàng ra khơi đánh cá. Mặt nước lúc này còn đang lăn tăn gợn sóng thì bỗng chốc được thay thế bằng những mạch sóng dài nối đuôi nhau theo đoàn thuyền ra ngoài đại dương. Bỗng lúc này chị tôi ngân nga một vài câu hát của bài thuyền và biển như một lời tạm biệt con thuyền ra khơi. Tôi hi vọng ngày hôm nay sẽ là một ngày ra khơi thắng lợi. Phóng xa tầm mắt tôi trông thấy những đoàn thuyền đang nối đuôi nhau khuất dần bóng. Đó cũng là lúc bình minh trên quê hương tôi đã dần tắt. Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm dã bắt đầu len lỏi vào trong những giặng dừa len lỏi chiếu qua những hạt cát trên biển. Những hạt cát được nhuốm một sắc ánh vàng trông chúng thật tuyệt. Chỉ một lúc sau đó những tia nắng đã chiếu những ánh nắng xuống biển, nhìn những tia nắng rọi xuống mặt biển cản giác như những ánh bạc lung linh. Sau đó tôi và chị cùng nhau đi xuống ven biển nhặt những viên san hô lấp lánh ánh bạc trông thật tuyệt. Gần đó là tiếng mấy bác đang đi thu gom rác xung quanh biển để làm sạch môi trương. Tôi và chị nán lai thêm chút nữa để giúp các bác làm sạch bờ biển. Công việc này làm tôi thấy rất có ý nghĩa.
Cuối cùng tôi và chị cũng buộc phải ra về dù ai cũng muốn nán lại thêm chút nữa nhưng lúc này đã gần trưa chúng tôi rảo bước chân nhanh nhẹn về nhà. Lần sau tôi sẽ đưa các bạn đến để cùng nhau làm sạch môi trường biển để mỗi buổi sáng trên quê hương sẽ luôn trong lành với những hương vị chỉ của riêng.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK