Ta được sinh ra, cất tiếng khóc chào đời rồi ê a vài tiếng cho đến cái tuổi "biết suy nghĩ". Vậy bạn có bao giờ tự vấn, tại sao ta lại được đón nhận đặc ân của cuộc sống nhiều đến như vậy? Là thời gian! Chính là thời gian, một thứ vô hình nhưng vô cùng lợi hại và kỳ diệu: lặng lẽ ban cho ta cơ hội để sống và làm nên những điều kỳ diệu!
Có thể vì sự tồn tại của thời gian là vốn có và ai cũng có nên bạn không trân quý nó. Nhưng bạn ơi, đó là lý do trên đời này lại có người giàu kẻ nghèo trong khi chúng ta đều có 24 tiếng để làm việc trong một ngày. Nền tảng mà họ bắt đầu cũng quyết định phần nào, nhưng cái quan trọng nhất là họ sử dụng thời gian của mình ra sao. "Một kỹ sư đã tính được rằng với 1 thanh sắt nặng 5kg, chúng ta có thể làm được một trong các việc sau đây: Nếu làm đinh sẽ bán được 10 USD. Nếu làm kim may sẽ bán được 300 USD. Còn nếu dùng làm những cái lò xo đồng hồ sẽ đem lại 25.000 USD." Biết dùng trí óc trong lao động là một điều tuyệt, đó là khi bạn chọn làm cái lò xo đồng hồ đáng giá 25000 USD, như vậy thời gian đổi ra kim tiền rồi đấy! Bạn tận dụng thời gian, thời gian sẽ đền đáp xứng đáng với công sức của bạn!
Thời gian của mỗi người là như nhau, nhưng đối với mỗi người là hoàn toàn khác nhau. Ví như một người đợi một người, người đợi sẽ cảm thấy thời gian sao cứ dềnh dàng mãi thôi, còn người kia thì thấy thời gian của mình như bị rượt đuổi, gấp gáp trôi qua từng phút, từng giờ. Đến một lúc nào đó, lúc mà họ tha thiết cần thời gian, họ sẽ nhận ra mình đã bỏ lỡ và giết chết đi quá nhiều thời gian. Và rồi họ nghiền ngẫm cái quy luật tự nhiên họ biết rất rõ nhưng chẳng khi nào để ý đến: Thời gian không bao giờ dừng lại và lại càng không quay đầu nhìn chúng ta. Không phải vì thời gian vô tâm, mà là vì những ai vô tâm với thời gian - quá khứ, hiện tại và tương lai, mới ngóng chờ thời gian quay lại. Đó là khi ta hối tiếc với quá khứ, không trân trọng hiện tại và không phấn đấu vì tương lai mà cứ ôm khư khư mộng ước quay ngược thời gian để rồi bỏ lỡ tất cả. Muốn quá khứ không lặp lại, bạn phải sống tốt hơn trong hôm nay và ngày mai!
Nhưng bạn cũng đừng quên quá nóng vội, đốt cháy giai đoạn cũng là một cách giết thời gian ghê gớm. Lượng phải biến đổi từ từ mới tạo ra chất mới. Con người phải sống chậm lại mới cảm nhận hết vẻ đẹp của cuộc sống. Đấy là bạn đang tận hưởng cuộc sống, trân trọng từng giây, từng phút mình đang có và kiên nhẫn sống vì hiện tại để đến với tương lai chứ không phải sống vì tương lai mà bỏ mặc hiện tại. Hãy làm tất cả những gì mình có thể ngay và luôn, từ những việc đơn giản như sắp xếp lại bàn học, ra ngoài hóng mát, đi dạo... Và để tâm đến mọi thứ xung quanh, bạn sẽ cảm ơn thời gian vì đã cho ta quá nhiều thứ quý giá!
Bên cạnh những người luôn tận dụng thời gian thì còn có những kẻ sống hoài, sống phí, sống không biết để làm gì. Họ mặc nhiên sống trái lại với câu nói quen thuộc - "thời gian là vàng" - ai cũng nghe nhưng mấy ai hiểu được. Không phải thời gian chính là vàng bạc, có thể mua được và cũng có thể bán được, mà thời gian chính là ban cho ta cơ hội để làm ra vàng bạc - của cải vật chất. Nhưng tiếc rằng một số người vẫn dùng thời gian cho những việc vô bổ, hay họ cảm thấy thời gian quá thừa thải rồi lăn ra ngủ, ngủ ngày ngủ đêm, ngủ mặc cho nhịp sống dưới ánh nắng ấm áp ngoài kia vẫn đang thức, dần dần luân chuyển đến buổi xế tà...
Không ai có thể đong đếm được giá trị của thời gian, vì thời gian là vô giá. Thời gian là sức khỏe, là của cải cho những ai sử dụng thời gian hợp lý. Mong bạn nhận ra điều này trước khi quá muộn: ai đối xử với thời gian như thế nào, thời gian sẽ đối xử lại như thế ấy. Bây giờ bạn còn trẻ, còn rất nhiều thời gian để làm những điều mình thích, và hãy làm ngay vì không ai có thể ngờ được bất cứ phút giây nào sắp tới mình sẽ như thế nào. Đừng để tới già, còn lại thời gian hiếm hoi mới thấy thời gian thực sự có giá trị, thì cũng chẳng thể làm được gì khi sức khỏe đã nhạt nhòa theo thời gian! Riêng em, còn là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, em không nản vì con đường học vấn dài rộng phía trước, mà em sẽ cố gắng học tập tốt từng ngày để chinh phục ước mơ đời mình!
Thời gian - nó chính là thứ mà mỗi người trong chúng ta đều được ban tặng. Nó là miễn phí nhưng đồng thời nó cũng là vô giá. Bởi vì một khi đã đánh mất thì hoàn toàn không thể lấy lại được nữa. Và dẫu cho có trả giá bao nhiêu thì cũng chẳng thể nào lấy được thời gian trở về nữa. Thời gian cứ trôi đi một cách vô tình nhưng hữu ý, mà nó chưa và cũng sẽ không bao giờ dừng lại vì đợi chờ ai bao giờ. Mà rất nhiều người, phải đến khi đánh mất thời gian quý báu của mình thì mới bàng hoàng nhận ra và ý thức được giá trị của thời gian, nhận ra quy luật và cả là sự lặng lẽ, vô tình của nó. Hay là còn có nhiều người, chỉ biết phung phí thời gian quý báu hữu hạn của mình vào những trò bổ, họ dành trọn cả khoảng thời gian của một lần thanh xuân duy nhất của mình vào những trò chơi game, vào những buổi lướt faceboook, đếm like. Và để rồi, đến một độ tuổi nào đó, khi đã lãng phí quá nhiều thời gian và đến mức chẳng thể vãn hồi lại nữa. Họ chỉ có thể than thở, và tránh hận chính mình vì một tuổi trẻ để hoài phí.
Thế nhưng dòng chảy của thời gian vẫn luôn không ngừng trôi mãi, bất diệt giữa không gian, cũng chẳng có một phép màu nào có thể lấy lại khoảng thời gian đã mất, cũng chẳng có một "mức giá" nào có thể định hình được nó. Đến cùng, nó chính là vô giá. Nhưng cái giá trị của thời gian nó chỉ thật sự có ý nghĩa khi mà người ta sử dụng nó chứ không phải là "giết chết nó như rất nhiều bạn trong giới trẻ đang làm. Nó thật ra là vô tận, không ai có thể biết điểm khởi đầu và cả thời điểm kết thức của thời gian. Thế nhưng thời gian của mỗi con nguời lại là hữu hạn và mỗi người sẽ có một cách cảm nhận sự trôi chảy của thời gian khác nhau, cũng có những cách của riêng mình để sử dụng thời gian một cách hợp lý, để cảm thấy hạnh phúcvà cả khổ đau trên đường đời nhiều gian nan và thử thách.
Thế nhưng, chắc chắn rằng thời gian chính là một điều kỳ diệu mà tạo hóa đã ban cho con người, là món quà vô giá mà giá trị của nó được khẳng định và có ý nghĩa đặc biệt theo từng cách mà chúng ta sử dụng nó. Và chẳng có thứ tiền bạc, kim cương nào có thể mua lại nó khi nó đã trôi đi cả. Nhưng ai trong chúng ta cũng có đủ 24h mối ngày được tạo hóa ban cho, để sử dụng, để nỗ lực để phát triển nhưng không thể nào cất thời gian vào một chiếc két sắt mà khóa lại, dành dụm cho riêng mình được. Thời gian cũng là thứ vô tình nhất trong vũ trụ, nó không vì một ai đã gục ngã mà dừng lại ủi an, cũng chẳng có ai đã lầm lỡ đánh mất mà chịu quay trở về. Nó vẫn luôn luôn bước thẳng đi, để lại cho chúng ta muôn vàn kỉ niệm về thanh xuân, về tuổi trẻ tuy lòng đầy nhiệt huyết và cả những người thân yêu nhất của chúng ta. Để lại cho chúng ta bao nhiêu là ý nghĩa mà mỗi khi quay đầu nhìn lại, lòng ta lại trào dâng bao niềm cảm xúc không thể diễn tả hết bằng lời. Thời gian cũng là cơ hội cho chúng ta được trưởng thành, được trải nghiệm đủ loại cảm xúc vui buồn, những thử thách, chông gai, để cho ta mạnh mẽ và có một tinh thần cứng cáp hơn. Thế nhưng cuộc sống vốn cũng thật là ngắn ngủi, tuổi thanh xuân của chúng ta chẳng mấy chốc cũng sẽ nhanh chóng qua đi, vậy thì tại sao bây giờ ta còn lãng phí thời gian? Mà lại không tận dụng khoảng thời gian mà ta có để trau dồi thêm kiến thức, học hỏi thật nhiều điều thú vị và để cho ta có một tuổi trẻ, một tuổi thanh xuân không hoải mong? Vậy nên ngay từ bây giờ, hãy đứng lên, với tay chạm đến những mơ ước của bản thân. Để thời gian của chúng ta, đặc biệt là trong những năm tháng thanh xuân, thật ý nghĩa và giá trị và không để chúng vùi lấp trong hoài phí và tủi hờn. Đừng trở thành một con người lười biếng, ỷ lại vào thời gian còn dài, mà lãng phí, để rồi khi tỉnh ngộ ra thì mọi chuyện đã trở nên muộn màng, tất cả chỉ còn lại là hối tiếc về quãng thời gian đã qua mà chẳng thể nào lấy lại được nữa. Lúc đó, mới nhận ra giá trị của thời gian thì mới đáng buồn biết bao nhiêu. Vậy nên, ngay từ bây giờ, đừng phí phạm thời gian của mình nữa mà hãy trân trọng từng phút giây mà bạn có!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK