Chẳng biết có tự bao giờ, Cây đa đầu làng là niềm tự hào của người dân quê em. Không biết có tự bao giờ , cây đa vẫn đứng đó .
Ai cũng bảo rằng cây đa này to thật. Tán xòe rộng cả một vùng. Nó cao lắm, đứng từ trên cầu Kiền, em nhận ra ngay, kia là xóm em, nhờ bóng đa cao vút đấy. Dưới gốc đa là một cái miếu nhỏ mà bà con xóm em thường ra đó thắp hương. Gốc đa nhều rễ giống những con rắn bò trườn từ trên cao xuống đất, rồi tỏa ra nhiều phía. Có cái rễ tinh nghịch, bò vào cả cửa sổ ngôi miếu, lan trên mái ngói, ôm trọn lấy cả phía sau ngôi miếu. Cành đa lan tỏa tứ phía. Các tay khéo léo đan xen nhau tạo thành một vùng kín vững chắc.
Cành nối cành, rễ đan rễ, gắn với nhau chằng chịt, gió mạnh đến mấy cũng chẳng phá nối cái vùng cành lá kia. Rễ đa lạ lắm. Em cứ ngắm mỗi rễ nghĩ đến các hình thù khác nhau. Nào là con rắn lạ. Nào là bím tóc đuôi sam bạn gái em. Nào là thanh gươm ra trận của tráng sĩ. Rễ đa đẹp nhất là những ngày mưa. Hôm trời có mưa, rễ đa trắng xóa như chùm râu của ông tiên.
Mùa Xuân, cây đa mở hội gọi đến bao nhiêu là chim. Trong cái nắng xuân hồng, những búp đa như những những ngọn nến ai đó thắp trên trời cao. Chỉ sau trận mưa phùn thì những ngọn nến kia nở tung ra như vẫy chào trời đất trời, vẫy chào nắng mới. Những lá đa non, hơi ánh đỏ rung rinh trong gió. Chim chào mào, sáo sậu hót reo mừng suốt cả ngày. Một cơn gió xuân hây hẩy cũng làm cho những bẹ búp đa như những cái thuyền thuyền nhỏ trôi trôi xuống lòng đường. Mấy đứa chúng em nhặt những chiếc đài đa về chơi đồ hàng.
Hè đến. Cây đa là lọng của trời đất ban cho xóm em. Đa xòa tán rộng che mát cả một vùng . Khách qua đường, thường nghỉ chân đỡ nắng. Sau buổi cày đồng mệt nhọc, các cô bác nông dân lại ngồi đây uống nước chè tươi. Đa làm dịu đi cái nắng oi ả. Đa là ô che mát cho em ngồi đọc chuyện. Chính gốc đa này là nơi lí tưởng của chúng em chơi bi, chơi chuền. Những đêm hè trăng sáng, bọn trẻ chúng em kéo nhau ra đây chơi trốn tìm, vui múa hát ca .
Rồi thu đã tới, trên vòm lá xanh, những quả đa bé xíu, chín vàng. Đàn chim kéo đến tranh nhau những quả đa ngọt.. Chúng chí choách cả ngày. Rồi lá đa chuyển dần sang màu vàng tươi. Trong gió heo may, những chiếc lá đa nghiêng nghiêng, bay bay theo chiều gió, giã từ thân mẹ trở về với đất. lá rụng vàng đầy gốc. Chúng em quét về nấu cơm rất đượm.
Thế là đông về. Trong gió rét, cây đa trơ ra những cành gầy guộc, như những bàn tay giơ lên trời tím đục. Đa kiên cường chống trọi với những cơ gió rét. Bây giờ cũng là lúc đa chắt chiu lại dòng nhựa mới, nó đợi xuân đến để tiếp tục bung ra những chồi non.
Em nhớ, cũng gốc đa này là nơi anh chia tay Anh Hà nhà em lên đường nhập ngũ. Chỉ có đa mới biết , hôm đó em nhớ anh , em khóc đỏ hoe cả mắt.
Cây đa làng em đã chứng kiến bao cảnh vui buồn của người dân quê em. Mai này em có đi xa, em luôn nhớ về quê nhà. Nhớ gốc đa thân quen, gắn với bao kỉ niêm của tuổi thơ.
Hơi dài bạn có thể bỏ một đoạn ạ, lần đầu viết chưa hay lắm^^
Cây đa cổ thụ là hình ảnh quen thuộc đối với làng quê tôi.Tôi còn nhớ nguyên si những ngày hề nắng nóng oi bức,chúng tôi trốn ngủ trưa để đi hái quả đa.Lúc nào đi hái,đứa nào đứa nấy cũng mang theo một bịch gia vị mì tôm vì quả đa lúc nào cũng chua,nếu ngọt đến mấy cũng thấy vị chát ở đầu lưỡi.Đó là những kỉ niệm về cây đa mà tôi ko bao giờ quên được
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK