Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Em hãy viết một bài văn tả người thân yêu...

Em hãy viết một bài văn tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình ( khoảng 1, 5 đến 2 trang giấy ) k chép mạng nha câu hỏi 791525 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Em hãy viết một bài văn tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình ( khoảng 1, 5 đến 2 trang giấy ) k chép mạng nha

Lời giải 1 :

Trên thế gian này , chỉ duy nhất 1 người sinh ra ta và săn sóc ta mọi điều , mọi việc , mọi lúc , mọi nơi ! 1 người vĩ đại, 1 người không ngại hy sinh để kiếm cái ăn , giữ cái sức cho chúng ta . 1 người dẫu biết ta sai , nhưng lại tha thứ , bao dung chúng ta , dạy chúng ta cái đúng cái sai . Người đó không ai khác , chính là mẹ của chúng ta .

   Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi . Mẹ có đôi mắt đen , long lanh và dịu dàng . Đó là ánh mắt ấm áp nhất mà tôi từng thấy . Gương mặt hình trái xoan của mẹ rất hợp với mái tóc dài ngang eo . Tóc mẹ có hương thơm rất đặc biệt , đó là mùi hương mà tôi hằng yêu thích từ lúc nhỏ cho đến nay . Mái tóc đen láy mà mượt mà . Lúc xưa khi tôi còn bé , tôi rất hay nhõng nhẽo khi đi ngủ . Mái tóc của mẹ là thứ duy nhất khiến tôi chiềm vào giấc sâu hồi nào không hay , mẹ tôi xõa tóc và cho tôi vuốt ve chúng . Chao ôi ! Đến giờ tôi vẫn nhớ cái cảm giác ấy , những lọn tóc mềm mượt đan qua các ngón tay tôi , hương thơm dịu nhẹ phang phảng bên tôi khiến tôi ngủ lúc nào cũng chẳng hay . Chưa kể đến giọng nói của mẹ rất hay . Tôi rất thích nghe mẹ hát ngân nga những bài hát dân ca những lúc làm việc . Giọng mẹ nhỏ nhẹ và cao , nên những ca khúc dân ca nghe mà mẹ hát nghe rất bắt tai. Thứ mà tôi cảm thấy sót nhất , chính là đôi bàn tay của mẹ . Đôi tay ngày nào vuốt ve gương mặt và mái tóc tôi ngày còn nhỏ rất mịn màng , nhưng giờ bỗng dưng lại chai dần đi theo thời gian . Đôi tay ấy phải ngày ngày nấu từng bữa ăn cho gia đình , giặt 1 sọt đầy ắp quần áo , rửa cả chồng bát đĩa ,... Chao ôi ! Khi tôi nắm lại đôi bàn tay ấy thì bỗng dưng chúng đã chai đi tự bao giờ . Nhiều lúc tôi nằm nghĩ mà lòng thì đau quặn lên khi nghĩ đến những ngày mình chỉ biết nghĩ cho bản thân mà quên đi người luôn bên cạnh mình ngày ngày chỉ để lo cho mình . Để ý kỹ 1 chút tôi lại nhận thấy hình như mẹ có lúc mập lên nhưng lại có lúc gầy đi đột ngột . Bỗng nhiên tôi lại muốn làm gì đó cho mẹ nhưng chợt nhận ra chẳng biết nên làm gì .

   Tôi vẫn còn nhớ những lúc tôi nhập viện do cơ thể vốn đã rất yếu khi còn rất nhỏ , thì khi tôi mở được mắt , hình ảnh đầu tiện ập vào mắt tôi ngay lúc đó chính là 1 mảng tường trắng tinh của phòng bệnh . Theo bản năng tôi lại nhìn lung tung để kiếm 1 cái gì đó , hay 1 ai đó quen thuộc . Thì hình ảnh thứ 2 tôi được nhìn thấy chính là mẹ tôi đang ngồi ngủ cạnh chiếc giường bệnh của tôi , gương mặt mẹ hiện rõ những mệt mỏi . Tôi bất chợt không biết làm gì tiếp theo, nên chỉ biết nằm đấy và ngắm nhìn mẹ ngủ . Khi mẹ thấy tôi đã tĩnh , đôi mắt mẹ bỗng đỏ lên như sắp khóc , đôi môi tươi cười mừng rỡ và động viên tôi . Có những lúc tôi giận tất cả chỉ vì sức khỏe của mình không được như những người khác , cảm thấy tôi rất vô dụng , làm gì cũng không thể làm hết mình . Điều đó khiến tôi như bị ràng buộc và giận tất cả , lúc đó tôi cảm thấy khó chịu và những hành vi của tôi khiến người thân phải buồn rầu . Mẹ tôi . Chính mẹ tôi đã không ngần ngại đến bên tôi và an ủi tôi. Nhưng thay vì lắng nghe , tôi không những phớt lờ mà còn lớn tiếng với cả mẹ . Mẹ tôi không la tôi , mẹ chỉ im lặng và cho tôi 1 khoảng không để suy nghĩ . Cô ruột là người làm tôi sáng mắt mọi chuyện . Cô ban đầu la mắng tôi , nhưng sau đó cô nhẹ giọng để kể những chuyện tôi chưa từng biết . Lúc đó , tôi mới biết những câu chuyện mà mẹ đã làm vì tôi như : Mẹ truyền máu cho tôi , mẹ thức trắng nhiều đêm để nhìn thấy tôi mở mắt trong phòng hồi sức , mẹ bỏ công sức để nấu đồ ăn cho cả gia đình và sau đó nấu món bổ dưỡng chạy đến bệnh viện thăm tôi , tiền chi trả cũng là do mẹ chi ,... Lúc đó như có 1 xô nước lạnh đổ lên người tôi . Tôi nhận thấy mình đã sai hoàn toàn . Tôi cố gắng để nói lời xin lỗi nhưng cổ họng ngày một nghẹn lại khó nói thành lời . Tôi quyết định viết lá thư xin lỗi . Mẹ đọc 1 lượt rồi khẽ cười . Nụ cười ấy như ánh sáng ấm áp . Dần về sau tôi dần thân thiết lại với mẹ tôi . 

   Nhờ có mẹ , tôi mới có trên thế gian này đây . Nhờ có mẹ , tôi mới có thể vững tin bước tiếp trên con đường này . Nhờ có mẹ mà bao sự tự ti trước kia của tôi giờ đây đã tan biến theo thời gian . Và cũng nhờ có mẹ mà tôi luôn có những bữa ăn ngon , những giấc ngủ ngon và đặc biệt hơn tôi luôn có 1 bờ vai vững chải mỗi khi gục ngã . Bao điều mẹ làm vì tôi , bao điều mẹ lo cho tôi , bao điều mẹ nghĩ cho tôi , bao điều mẹ đã khóc vì tôi ,... 

   Dù cho có bao nhiêu người thân thiết với chúng ta , nhưng xoay đi xoay lại thì cũng chỉ có mẹ là người thương ta nhất , lo lắng cho ta nhất và luôn là điểm tựa vững chải khi chúng ta gục ngã . Tôi biết ơn đời vì đã cho tôi một người mẹ thật vĩ đại , một người mẹ luôn nghĩ và mong những điều tốt đẹp nhất đến cho tôi .

Thảo luận

-- Đủ hong ta ?!?!?!
-- chắc đủ
-- :>> Mong là zậy
-- uk-.-
-- -.- Viết muốn chớt
-- Thank
-- Hong cóa chi ^^

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK