- Cách xưng hô “Con- Bác” rất ngọt ngào thân thương của người Nam Bộ, gợi sự gần gũi thân thuộc; thay từ “viếng ” thành từ “thăm” (BP NGNT) như muốn nói với Bác rằng đứa con đã về đây sau bao năm mong nhớ, mong muốn được gặp Bác. -> Câu thơ gói ghém nỗi xúc động bồi hồi, niềm thương yêu, có cố nén , có xót xa của đứa con xa trở về thăm Cha già kính yêu của dân tộc.
- Nhà thơ ấn tượng đậm nét về h/ả “hàng tre” bên lăng: đây vừa là h/ả thực; vừa là hình ảnh biểu tượng gợi vẻ đẹp của đất nước, con người; vừa gợi vẻ cứng cỏi kiên cường, bền bỉ, hiên ngang, bất khuất của dân tộc VN; gợi biểu tượng cho cả dân tộc Vn đang canh giấc ngủ cho Người.
* Khổ 2: là nỗi tiếc thương, lòng biết ơn sâu nặng của nhà thơ trước công lao của Bác:
- Hình ảnh sóng đôi “mặt trời”. “Mặt trời trên lăng ”là /ả thực; “Mặt trời trong lăng” ẩn dụ chỉ Bác Hồ -> gợi liên tưởng Bác là mặt trời chân lí, gợi tầm vóc vĩ đại của Người, đông thời thể hiện tình cảm tôn kính, biết ơn của dân tọc dành cho Bác.
- Hình ảnh “dòng người” với lối nói “ đi trong thương nhớ” -> đã nhấn sâu vào nỗi tiếc thương, nỗi nhớ nhung lớn lao của toàn dân tộc trong phút giây vào lăng viếng Người.
- Hình ảnh “tràng hoa” được kết từ hàng vạn trái tim, tấm lòng của con người VN đang dâng lên Bác những gì tốt đẹp nhất với lòng biết ơn, niềm xúc động thiêng liêng.
- Lối nói “bảy mươi chín mùa xuân” gợi lên dấu ấn của cuộc đời đẹp như những mùa xuân và Bác đã làm ra những mùa xuân cho đất nước.
* Khổ 3: là niềm thương nhớ, nỗi xót xa khi đứng trước di hài của Người:
- Lối nói giảm nói tránh “ Bác nằm trong giấc ngủ bình yên...” gợi lên vẻ thư thái của Bác, Người vẫn còn đây đang nghỉ ngơi sau những ngày dài lo cho dân cho nước.
- Hình ảnh “trời xanh...” ẩn dụ cho sự bất tử, Bác vẫn sống sống mãi như trời xanh trong lòng dân tộc.
- “Nghe nhói” là ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, gợi nỗi đâu bất ngờ, đột ngột, tê tái của đứa con xa về muộc không gặp đưuọc Bác mà chỉ được ở bên di hài của Người.
= > Nhà thơ đã nói hộ tiếng lòng của biết bao thế hệ người VN khi nghĩ về Bác, đó là lòng biết ơn, niềm thương nhớ, xót xa.
- Phép tăng cấp từ “nghe nhói trong tim” đến “ thương trào nước mắt” diễn tả rất thật tình cảm của nhà thơ.
- Điệp ngữ “ Muốn làm” điệp lại ba lần, tô đạm mức độ thiết tha, mãnh liệt của niềm mong ước.
- Nguyện ước hóa thân được nói qua một hệ thống hình ảnh ẩn dụ “ con chim hót, đóa hoa, cây tre trung hiếu”. Đặc biệt h/ ả “cây tre” tạo cho bài thơ có kết cấu đầu cuối tương ứng, đậm nét hình ảnh con người VN thủy chung sắt son -> Khát vọng của nhà thơ được ở lại để canh giấc ngủ cho Người, để bày tấm lòng mình- lòng biết ơn to lớn dành cho Bác.
cái này là của cô mình dạy online nên ko có ở đâu cả, có tìm cx ko thấy link đâu
bạn xem ảnh nha!!!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK