Tôi là Lý Thông, một người chuyên bán rượu. Trong một lần đi bán rượu ở xã Cao Bình, ngồi nghỉ chân tại một quán nước gần gốc đa, tôi thấy một người vác về một đống củi to, tôi nghĩ bụng đây chắc chắc là một người có sức khỏe phi thường, liền lấn lá làm quen. Anh ta tên là Thạch Sanh, từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, của cải chẳng có gi ngoài chiếc búa cha để lại. Tôi biết tên này thật thà, dễ lợi dụng nên đã quyết định kết nghĩa anh em với nó và cho nó về nhà tôi ở.
Thật đúng là gặp phải của hớ, từ ngày có nó mẹ con tôi đỡ vất vả đi nhiều. Bấy giờ, trong vùng có một con chằn tinh rất hung ác, phép thuật vô song, thường xuyên bắt người ăn thịt. Để yên ổn, dân làng tình nguyện nộp người cho nó để nó ăn thịt, không quấy phá dân làng nữa. Lần đó, đến lượt tôi, tôi bèn nghĩ ra cách là nhờ Thạch Sanh đi thay mình. Tối đó, tôi mời Thạch Sanh ăn uống no say, rồi cất lời nhờ cậy đi trông miếu thay mình vì mình còn phải cất mẻ rượu mới. Thạch Sanh không nghĩ ngợi nhiều liền nhận lời ngay. Tôi và mẹ vui mừng lắm.
Đêm hôm đó, tôi đang ngủ say thì bỗng có tiếng gọi của Thạch Sanh, mẹ con tôi nghĩ Thạch Sanh về đòi mạng, ,mẹ con tôi van xin khẩn thiết. Thạch Sanh mới kể lại chuyện giết chằn tinh, bây giờ mẹ con tôi mới an tâm. Tôi còn nghĩ ra một kế lừa Thạch Sanh rằng đó là con vật Vua nuôi, không giết được và bảo thạch Sanh về lại gốc đa cũ đi, không sẽ bị trách tôi. Việc ở đây cứ để anh xử lý cho. Lừa được Thạch Sanh, tôi liền mang đầu chằn tinh lên quan lĩnh thưởng. Tôi được vua khen ngợi và phong làm đô đốc.
Năm đó, Vua có một người con gái đến tuổi lấy chồng nhưng chưa chọn được ai thích hợp, vua cha bèn nghĩ ra cách ném cầu kén rể, ai bắt được cầu sẽ được làm phò mã.Nhưng khi công chúa vừa lên lầu chuẩn bị ném cầu thì bị một con đại bàng cắp đi mất. Thạch Sanh đang ngồi gốc đa, thấy đại bàng cắp người đi qua, chàng bèn lấy tên bắn trúng nó 1 phát, nhưng do đại bàng quá khỏe mạnh, nên nó vẫn bay được về hang. Chàng lần theo vết máu tìm được hang của Đại bàng.
Tôi được vua cha giao cho nhiệm vụ đi tìm công chúa và hứa sẽ gả con gái, truyền ngôi cho tôi nữa. Nhưng tôi chỉ vừa mừng vừa lo, không biết tìm công chưa kiểu gi cả. Tôi liền nghĩ đến Thạch Sanh, tôi về lại gốc đa năm xưa tìm nó. Thật vui mừng khi nó chính là người bắn trúng con đại bàng. Thạch Sanh còn tình nguyện xuống hang sâu để tìm công chúa. Tôi buộc dây vào thắt lưng hắn, dặn rằng khi vào cứu được công chúa thì hãy lay dây để kéo công chua lên, sua đó sẽ thả dây xuống để cứu em. Khi hắn cứu được công chúa, tôi đã không thả dây xuống cứu hắn nữa mà vít luôn của hang lại.
Từ lúc công chúa về cung không nói không rằng, vua cha rất lo lắng. Tôi đã mời rất nhiều nhà sư, đạo gia về để lễ tế nhưng không có tác dụng. Một hôm, trong từ trong tù phát ra một tiếng đàn của ai đó. Bỗng công chúa cất tiếng nói và muốn gặp người đánh đàn. Vua liền truyền người đánh đàn vào cung. Trước mặt mọi người tôi đã bị Thạch Sanh vạch mặt, Thạch Sanh vẫn thương tình tôi nên tha cho mẹ con tôi về quê làm ăn. Nhưng giữa đường do giữ lời thề năm xưa lúc kết nghĩa anh em. Tôi đã bị sét đánh chết.
#nocopy#tất cả là có trong đầu nên văn hơi ngắn và còn vài chỗ hơi lủng củng
nếu thấy hay mong bạn cho mình câu trả lời hay nhất+cám ơn nhé
80% hay chúc bạn học tốt
Bố mẹ tôi sinh được hai anh em. Bố mẹ tôi mất sớm, để lại cho anh em tôi một gia tài. Lúc chia gia tài, anh tôi chiếm hết nhà cửa, ruộng vườn. Anh ấy chỉ chia cho tôi một mảnh vườn nhỏ trong đó có một cây khế.
Vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả mà cũng không đủ ăn. Cũng may, năm nào cây khế ở vườn của tôi cũng sai trĩu quả. Hai vợ chồng tôi hái khế đem ra chợ bán lấy tiền để mua gạo.
Vào một buổi sáng, tôi ra vườn thấy có một con chim lớn đang mổ ăn khế trên cây. Tôi liền nói với chim:
- Chim ơi, nhà ta nghèo chỉ có cây khế này bán lấy tiền mua gạo. Chim đừng ăn khế của ta nữa!
Tôi thật bất ngờ khi nghe chim kêu lên thành tiếng:
Ăn một quả
Trả cục vàng
May túi ba gang
Mang đi mà đựng.
Tôi thấy rất lạ, bèn kể lại cho vợ tôi nghe. Rồi hai vợ chồng tìm vải, vá lại may cái túi vừa đúng ba gang.
Hôm sau, con chim lạ cũng bay đến. Nó ăn khế xong thì đưa tôi đi lấy vàng. Chim bay qua biển rồi đậu xuống một hòn núi. Trên núi đầy vàng, những thỏi vàng lóng lánh làm loá cả mắt. Tôi nhặt các thỏi vàng bỏ đầy cái túi ba gang rồi leo lên lưng chim trở về. Từ đó, vợ chồng tôi trở nên giàu có. Bà con đến nhà chơi, tôi kể cho họ nghe câu chuyện chim ăn khế và trả vàng cho vợ chồng tôi.
Chuyện tôi giàu có nhờ chim ăn khế trả vàng đến tai anh tôi. Thế là chiều nào vợ chồng anh cũng sang nhà tôi và gạ tôi đổi cho anh mảnh vườn và cây khế đế tôi lấy toàn bộ gia tài của anh. Chiều lòng anh, vợ chồng tôi đồng ý đổi cho anh. Từ hôm đó, tôi dọn sang ở bên nhà anh trai ở.
Từ ngày được cây khế, vợ chồng anh tôi nóng ruột ngồi chờ chim đến. Vào một buổi sáng, con chim lạ lại đến ăn khế. Anh tôi giả vờ than thở. Chim cũng kêu lên như lần trước. Hai vợ chồng anh tôi liền may một cái túi mười hai gang. Hôm sau, chim đến đưa anh tôi đến đảo vàng. Anh tôi được chim đưa ra đảo. Anh tôi thấy vàng quá nhiều nên liền nhét đầy túi mười hai gang rồi leo lên lưng chim.
Vàng quá nhiều, quá nặng, chim bay chậm chạp. Đến giữa biển, cánh chim mỏi rã rời. Một cơn gió mạnh làm chim lảo đảo nghiêng cánh thế là anh tôi rơi xuống biển sâu.
Thế là hết đời một kẻ tham lam, không tình nghĩa. Câu chuyện “Cây khế” là vậy đó.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK