Tham khảo nhé :
Trong khi đi mua kem, tôi vô tình thấy một bà cụ đang băng qua đường chừng 80 tuổi. Đôi tay run run cầm cây gậy vì sợ hải, đôi mắt mờ mờ vì đã đến tuổi nên ko thể thấy rõ đc,đôi tai thính nhạy trước giờ ,bây giời đã già yếu. Bà nhíu mắt nhìn chiếc đèn giao thông, tay chân bắt đầu run rẩy từ từ bước xuống đường , từng bước, từng bước chậm rải nhưng đầy lo sợ .Tôi thương bà vô cùng, tôi chạy đến gần bà thì đèn bắt đầu chuyển sang màu đỏ , một chiếc xe ô tô chạy thật nhanh quá tốc độ chạy tới gần chỗ bà ,tôi sợ hãi ,mọi người sung quanh thấy vậy la lên kêu bà chaỵ đi nhưng tai bà ko nghe rõ và ko ai cam đẵm dám chạy đến cứu bà cả. Tôi vất chiếc kem ngon lành của mình chạy đến gốc sức lực chạy thật nhanh đến dìu bà đi và chiếc xe đang lao tới tôi cố gắng che trở cho bà và rất may chiếc xe thắng gấp kịp.Tôi thở phào nhẹ nhỏm dìu bà tới chiếc ghế đá gần đó và nói :
-Bà có sao ko vậy bà ?
Bà sợ hãi, cầm tay tôi nắm chặt và nói với giọng run rẩy :
- Ôi cháu tốt quá, bà cảm ơn cháu nhiều nhé! Bà mới lên quê chơi nên ko quen đường may mà có cháu ko bà chết mất !
- Bà đừng nói vậy cháu ngại lắm ạ! Cháu chỉ làm theo sức mình mà thôi, gặp ai thì cháu giúp bà ạ !
Bà khen tôi hết lời, mọi người xung quanh đó cũng khen tôi làm tôi rất vui.Các bạn nhớ khi có khó khăn chúng ta phải giúp đỡ nhé !
Chúc bạn học tốt >ω< tự làm 100 %
@ We are one .
Bác Khánh ở xóm Đền là cán bộ về hưu. Hỏi đến bác thì thôn trong, xóm ngoài ai cũng biết.
Thời chống Pháp, bác đi bộ đội khi chưa biết chữ. Vốn là một thợ đúc đồng đúc gang lành nghề, bác được tuyển làm chiến sĩ công binh để đúc vỏ bom, mìn, lựu đạn cho bộ đội. Dần dần bác được bồi dưỡng văn hóa, được cấp trên cho đi học, về sau trở thành một kĩ thuật viên trung cấp sửa chữa xe pháo và vũ khí cho Giải phóng quân thời chống Mĩ. Bác về hưu với quân hàm trung tá nhưng ăn mặc giản dị như một lão nông chân quê.
Người bác to cao. Tóc bạc cắt ngắn. Cặp lông mày bạc trắng làm nổi bật đối mắt sâu đen láy, tinh nhanh của bác. Cùng tuổi với ông nội em - 75 tuổi - khi răng ông nội em đã rụng mất 6 chiếc thì răng bác vẫn còn nguyên. Có lúc bác nói vui: "Hàm răng trời cho để nhai bo bo, nhai bắp". Bác nói to, giọng lơ lớ, đi lại rất nhanh nhẹn. Lần nào đến chơi với ông em, bác cũng đòi xem sách vở: "Cháu Thìn đâu rồi, mang sách và ra đây cho bác tập đọc, làm cộng trừ nhân chia với...". Bác khen là con mẹ Nga viết đẹp, học giỏi và ngoan.
Bác góa vợ đã gần 30 năm nay, con cháu đều trưởng thành. Có lẽ vì thế mà bác là người "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng". Bác tham gia Hội Cựu chiến binh xã. Bác làm Hội trưởng Hội Khuyến học xã. Bác đã vận động cán bộ về hưu, nhân dân toàn xã Hồng Phong đóng góp quỹ học bổng giúp con em các gia đình khó khăn, những em chăm ngoan, học giỏi. Bạn Lý và bạn Chung lớp em vào đầu năm học lớp 5, mỗi bạn nhận được suất học bổng 300.000 đồng. Bác vẫn thường xuyên đến thăm thầy trò Trường Tiểu học Hồng Phong. Nhờ bác và Hội Khuyến học mà trường em có nhiều cây xanh tỏa bóng mát sân trường: 4 cây bàng và 24 cây xà cừ.
Cách đây 5 năm, đường trong làng trong xã toàn là đường đất. Những hôm mưa bão, đường trơn như đổ mỡ, chúng em đi học, bà con đi chợ, đi làm thật vất vả. Trong Đại hội Đảng bộ xã năm 2000, bác đề nghị xi măng hóa các đường, xây dựng lại Trạm Y tế xã. Ý kiến của bác được đưa vào Nghị quyết Đảng bộ xã, được bà con nhiệt liệt hưởng ứng. Riêng bác đã rút 20 triệu đồng tiền tiết kiệm của bác cho một số gia đình khó khăn ở xóm Đền Vay không lấy lãi để góp công sức làm đường. Điện đã về xã, đường đi lại được lát bê tông, bà con xã em ai cũng cảm phục và biết ơn bác Khánh.
Bác Khánh là người nông dân "ăn chắc mặc bền". Bác vẫn giữ nguyên bản chất tốt đẹp của "anh bộ đội Cụ Hồ". Học sinh Trường Tiểu học Hồng Phong vẫn coi bác như ông nội, ông ngoại kính yêu của mình. Mỗi lần bác đến thăm trường, thầy trò đều rất vui mừng đón chào bác.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK