Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 hãy đóng vai nhân vật ông hai kể lại truyện...

hãy đóng vai nhân vật ông hai kể lại truyện làng của kim lânĐề 1. Hãy đóng vai nhân vật ông Hai kể lại truyện “ Làng" của Kim Lân.

Câu hỏi :

hãy đóng vai nhân vật ông hai kể lại truyện làng của kim lân

image

Lời giải 1 :

Vậy là đã hơn tháng trời, kể từ ngày Hai Thu, tôi rời làng Chợ Dầu yêu quý của mình đi tản cư. Thật đúng là khi xa quê rồi, người ta mới càng thấm thía câu nói của ông cha ta.

Ở nơi tản cư, chẳng lúc nào tôi nguôi nỗi nhớ về làng của mình. Niềm vui duy nhất của tôi là đến phòng thông tin nghe, đọc báo để biết thêm tin tức kháng chiến. Những lúc ấy, ruột gan tôi cứ như múa cả lên, vui quá!

Hôm nay, chẳng hiểu sao, con lớn nhà tôi đi làm về muộn khiến tôi ở nhà cứ bứt rứt không yên. Vì thế khi vừa thấy bóng con bé thấp thoáng đằng xa, tôi đã lao ngay ra dặn con bé trông nhà và vội vàng đi xuống phòng thông tin nghe đọc báo như mọi lần.

Tôi vẫn thế nhưng bây giờ tôi đã có những đứa con rất đẹp và rất có hiếu. Hình ảnh lũy tre làm cùng những con bò con trâu làm tôi nhớ đến ngày xưa tôi và những đứa trẻ khác cùng độ tuổi lớn lên dưới ánh nắng sớm mai hình ảnh những người nông dân vẫn cần cù chịu thương, chịu khó ngày ngày làm lụng vất và để có những bữa bữa cơm ngon bên gia đình. Hình ảnh khói bếp cũng làm tôi liên tưởng tới ngày xưa tôi và gia đình tôi quê quần nướng những củ khoai lang đỏ và tiếng nói cười vang vọng làm xua tan đi ngày dài mệt mỏi. Thực sự lành rất quan trọng với mỗi chúng ta không có là quê chúng ta sẽ không lớn lên được như bây giờ giờ. Tôi rất yêu quê hương rất yếu xóm làng và yêu những người thân thương của tôi. Nó thực sự là những kỷ niệm đẹp mà tôi cất giữ lâu nay. Mỗi khi trở về làng quê thì bao nhiêu kí ức lại ùa về như những mảnh ghép tuyệt đẹp trong cuộc đời của người nông dân như tôi những người hàng xóm của tôi họ cũng có những gia đình mới những cuộc sống riêng nhưng họ luôn luôn nhớ về quê hương như tôi đã tưởng quê hương hai tiếng thật thân thuộc không bao giờ có thể file mỡ trong tâm trí tôi.

Tôi giờ chỉ còn đứa con út để giãi bày tâm sự. Mỗi lần ôm nó vào lòng, nhắc cho nó nhớ đến làng Chợ Dầu là quê hương nó, tôi lại chạnh lòng. Dù tôi đã quyết định từ bỏ ngôi làng ấy thì tôi cũng không thể dứt bỏ được tình yêu mãnh liệt với làng của mình. Quyết định ấy như vết dao sắc lẹm cứa đứt trong tim tôi. Xót xa! Đau đớn! Nhưng, tôi ủng hộ kháng chiến. Nhìn thằng bé con giơ tay, mạnh bạo, rành rọt nói to: “Ủng hộ Cụ Hồ Chí Minh muôn năm!”, nước mắt tôi lại giàn ra, thủ thỉ, khẳng định lại lời của con. Tôi nói như đế ngỏ lòng mình, như đê minh oan cho mình nữa. Mặc cho người ta nói tôi dân Chợ Dầu Việt gian, tôi vẫn ủng hộ Cụ Hồ dù trước mắt, cuộc đời tôi không biết sẽ ra sao.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Đề 1: Hãy đóng vai nhân vật ông Hai kể lại truyện "Làng" của Kim Lân.

Bài làm:

         Tôi là một người nông dân sống ở làng Chợ Dầu. Tôi đã gắn bó với làng này từ khi còn bé. Mọi người thường hay gọi tôi với cái tên là ông Hai. Khi cuộc kháng chiến nổ ra, tôi rất muốn cùng với những người anh em trong làng chống giặc nhưng vì tôi còn những đứa con nhỏ nên tôi phải cùng gia đình đi tản cư ở nơi khác. Trong khoảng thời gian ấy, tôi nghe được tin làng mình theo giặc.

         Như mọi ngày, tôi đều ra phòng thông tin để nghe ngóng tin tức về làng. Ruột gan của tôi cứ múa lên sau những lần nghe tin làng mình ở đây. Bước ra khỏi phòng thông tin, tôi rẽ vào quán dặn vợ mấy việc rồi đi thẳng ra lối huyện cũ, tôi bắt gặp tốp người tản cư đang bàn tán rất náo nhiệt. Tính tôi tò mò nên liền lại tán gẫu với họ. Được biết có làng nào đó theo Tây. Nhưng tôi đâu ngờ đó là làng Chợ Dầu - quê hương nơi tôi sống. Cổ họng tôi tự nhiên nghẹn ắng hẳn lại, da mặt tôi tê rân rân. Tôi lặng đi, tưởng như tôi không thở được nữa. Một lúc sau tôi mới rặn è è hỏi:

- Liệu có thật không hở bác? Hay là chỉ lại...

- Thì chúng tôi vừa ở dưới đó lên đây mà lại. Việt gian từ thằng chủ tịch mà đi cơ ông ạ. Tây vào làng chúng nó bảo nhau vác cờ thần ra hoan hô. Thằng chánh Bệu thì khuân cả tủ chè, đỉnh đồng, vải vác lên xe cam - nhông, đưa vợ con lên vị trí với giặc ở ngoài tỉnh mà lại.

Tôi nghe lời nói ấy, tôi trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to:

- Hà, nắng gớm, về nào...

Trên đườngvề nhà, tôi cúi gằm mặt xuống mà đi. Tôi thoáng nghĩ đến mụ chủ nhà. Về đến nhà, tôi nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lét đua nhau ra đầu nhà chơi sụi với nhau. Nhìn lũ con, tôi tủi thân, nước mắt cứ giàn ra.

Mấy ngày sau, tôi không dám ra đường, không dám trò chuyện với ai cả. Chỉ cần nghe thấy người ta bàn tán là tôi lại lo sợ. Cứ thoáng nghe những tiếng Tây, Việt gian, cam - nhông là tôi lại lủi ra góc nhà, nín thít. Thôi lại chuyện ấy rồi. Tôi càng ngày chán nản không thiết làm việc nhà. Tôi sinh ra và lớn lên trong bom đạn nên lòng tôi luôn tự nhủ phải cố gắng hết sức làm việc gì giúp ích cho đất nước. Hay là tôi quay về làng?... Nhưng tôi lập tức gạt bỏ ý nghĩ đó ngay. Tôi đi đến quyết định: " Làng thì yêu thật, nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù". Dù xác định như thế nhưng vẫn không thể nào dứt bỏ được tình cảm với làng quê, nỗi buồn đau càng tăng lên khi nghe mụ chủ nhà muốn đuổi gia đình tôi đi. Buồn quá tôi chỉ còn biết tâm sự với con trai út rồi hỏi:

- Thế con có thích về làng Chợ Dầu không?

- Có. - Thằng bé nép đầu vào ngực tôi trả lời khe khẽ.

- À thầy hỏi con nhé. Thế con ủng hộ ai?

Thằng bé giờ tay lên, mạnh bạo và rành rọt:

- Ủng hộ Cụ Hồ Chí Minh muôn năm!

- Ừ đúng rồi, ủng hộ Cụ Hồ con nhỉ.- Nước mắt tôi giàn ra, chảy ròng trên hai má.

Khoảng ba giờ chiều hôm ấy, có một người bạn cùng quê đến trò chuyện, tôi khăn áo chỉnh tề và đi xác minh về tin làng mình theo Tây. Tôi đi mãi sẩm tối mới về. Bình thường mặt tôi buồn thủi, nhưng hôm nay tôi tươi vui, rạng rỡ hẳn lên, tôi đi chia quà cho các con. Rồi tôi hả hê, sung sướng đi khắp nơi đính chính và khoe với mọi người rằng làng không theo giặc: " Tây nó đốt nhà tôi rồi ông chú ạ..."

        Chuyện là vậy đó mọi người ạ! Tôi cảm thấy lòng mình bồi hồi, náo nức tới bây giờ mà tôi không thể nào quên được. Tình yêu làng quê, quê hương là tình yêu của những người nông dân như tôi vậy.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK