Đóng vai người cháu kể lại câu chuyện Bếp lửa
Dường như trong kí ức tuổi thơ của bao đứa trẻ , những tháng năm vô lo vô nghĩ bên người bà luôn là quãng thời gian êm đềm và thân thương nhất . Vượt qua bao sự thăng trầm trong cuộc đời và sàng lọc của thời gian , những kỉ niệm mộc mộc ấy về bà vẫn đọng lại trong miền nhớ của biết bao tâm hồn , nó đưa ta về với khoảng trời xưa cũ bình dị mà an nhiên tự tại thuở niên thiếu. Với riêng tôi , có lẽ kỉ niệm về bà bên bếp lửa bập bùng mỗi sớm mai luôn đi về trong cõi nhớ của tôi trên những chặng đường mà tôi trải qua . Nỗi nhớ ấy lại càng cồn cào da diết hơn trong những năm tháng sống xa xứ , đón những đợt gió tuyết nơi xứ sở Bạch Dương . Trong những phút giây tĩnh lặng , mỗi khi nhìn làn khói của những ngôi nhà phía xa kia , cả một trời nhớ thương trong tôi lại ùa về, về bà về bếp lửa hồng sưởi ấm cả tuổi thơ tôi , về hương vị quê nhà…
Theo dòng hoài niệm , kí ức đưa tôi về với những đêm đen của cái đói mòn đói mỏi năm 1945 . Ngôi làng nhỏ nơi tôi sinh sống, nhà nào cũng rơi vào cảnh đói thê thảm . Bố tôi phải làm việc vất vả. Đến bây giờ tôi vẫn còn cay sống mũi mỗi khi nhớ lại về những năm đó…
Tôi lại nhớ về hình ảnh ngọn lửa hồng ấy . Hình như cái ngọn lửa thân thương ấy , tôi đã quen mùi khói từ năm tôi lên bốn . Ngọn lửa có lẽ là không lạ gì trong đời sống của mỗi chúng ta . Một ngọn lửa được bà nhen lên mỗi buổi sáng sớm . Một ngọn lửa được đôi bàn tay gầy guộc của bà ấp iu , che chở để chúng có thể cháy lên và tỏa sáng .
Rồi tám năm ròng , tôi đã bên bà , cùng bà nhóm lên những ngọn lửa hồng. Khi con tu hú kêu trên những cánh đồng xa báo hiệu một mùa hè lại về , bà ơi, bà có còn nhớ không bà ? Tôi còn nhớ , khi tu hú kêu , lại gắn với những câu chuyện bà hay kể về những ngày ở xứ Huế . Tiếng tu hú tha thiết kêu mãi không ngừng… Đó là những ngày tháng chiến tranh , bố mẹ tôi bận công tác ở xa nên không có nhà . Tôi ở cùng bà , được bà dạy làm , được bà dạy học. Bà đã thay cha mẹ tôi nuôi tôi khôn lớn và trưởng thành .
Rồi năm đốt làng cháy tàn cháy rụi , hàng xóm bốn bên trở về trong cảnh lầm lụi . Bằng tình cảm làng xóm láng giềng . mọi người đã giúp bà dựng lại túp lều tranh . Vẫn vững lòng , và thêm cả sự lo lắng cho bố mẹ tôi, bà liền dặn tôi rằng :
- Bố ở chiến khu , bố vẫn còn nhiều việc lắm . Mày có viết thư , không được kể này kể nọ nghe chưa, cứ bảo nhà vẫn được bình yên để bố mẹ an tâm công tác !
Rồi hàng ngày , cứ sớm rồi lại chiều , bà vẫn tiếp tục với công việc hàng ngày của mình là nhóm lửa . Một ngọn lửa chứa tình yêu thương của bà luôn ủ ấp nơi đáy lòng , một ngọn lửa chứa niềm tin dai dẳng của bà…
Đời bà luôn vất vả như thế . Vất vả nuôi tôi khôn lớn và ngày trước là vất vả nuôi bố tôi. Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ bà vẫn giữ thói quen dậy sớm, nhóm những bếp lửa ấp iu nồng đượm , nhóm cả những nồi khoai sắn có cả những yêu thương của bà để xây đắp cho tôi bao ước mơ, để giờ tôi có thể du học tại đất nước Liên Xô . Bếp lửa của bà còn nhóm lên cả nghĩa tình với xóm làng . Ôi bếp lửa của bà , tuy giản dị mà lại rất đỗi thiêng liêng !
Giờ đây , tôi đã đi xa , cách bà đến nửa vòng Trái Đất . Một cuộc sống mới đã mở ra trước mắt tôi . Nơi ấy, có những ngọn khói trăm tàu, có lửa trăm nhà và có niềm vui trăm ngả . Nhưng tôi vẫn chẳng thể nào tự quên nhắc nhở bản thân rằng “ Sớm mai này, bà đã nhóm bếp lên chưa ? ”
Bà ơi ! Cháu yêu bà và cũng thương bà biết bao . Tháng năm làm tôi lớn lên và trưởng thành, cuộc sống hiện đại dễ làm lòng người đổi thay hay những hoài bão đã đưa bước chân tôi đến với những chân trời xa nhưng tôi chẳng thể nào quên được ngọn lửa hồng nơi góc bếp bởi nơi đó có tình yêu thương và sự hi sinh lặng thầm của người bà mà tôi dành cả cuộc đời mình để biết ơn và trân trọng , cũng chính tại nơi đó bà nhen nhóm lên trong tôi những ước mơ về một cuộc đời mới . Nếu những câu chuyện cổ tích là người bạn của bao tâm hồn thơ bé , thì bà chính là người viết lên câu chuyện cổ tích giữa cuộc đời này cho riêng tôi. Trong câu chuyện ấy là ánh lửa bập bùng sớm tối , là tình yêu nồng hậu của bà, là mùi nếp mùi sắn thơm hương , của quê hương , và luôn là nơi mà tôi thuộc về …
gửi ạ
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK