1. Đoạn văn trên nói về những điểm khác lạ, độc đáo của các nhà thơ thuộc phong trào Thơ mới
2. Những biện pháp nghệ thuật mà HUy Cận sử dụng trong bài "Tràng giang" để thể hiện điều Hoài Thanh nói ở đoạn văn trên là:
Nhân hóa "buồn điệp điệp", "nước lại sầu trăm ngả"
Từ láy nguyên "điệp điệp"mang đậm sắc thái cổ kính của Đường thi
Nghệ thuật đảo ngữ “củi một cành khô”
Thủ pháp đối lập, tương phản “một cành - mấy dòng”
Nghệ thuật đối lập: “nắng xuống >< trời lên” tạo ra một khoảng không cao vời vợi, sâu thăm thẳm của cả đất trời, sông nước
Phép tiểu đối tương đồng “sông dài - trời rộng”
Thủ pháp liệt kê: “bờ xanh”, “bãi vàng” khiến không gian trải dài, miên man còn cảnh vật tồn tại hững hờ, lặng lẽ bên nhau.
3.
Xuân DIệu là nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới. Đó chính là đánh giá của Hoài Thanh khi nói về thơ của Xuân DIệu. Đặc biệt qua bài thơ Vội vàng, ta có thể thấy, thơ Xuân DIệu quả thực "thiết tha, rạo rực, băn khoăn".
Có thể thấy trong bài thơ Vội vàng, ngòi bút Xuân Diệu đã hướng về vẻ đẹp của sự khát khao, của những điều tưởng chừng phi lí nhưng lại vô cùng giàu sức gợi hình, gợi cảm. Nhà thơ đã đánh thức những mơ ước tuyệt đẹp và cũng tràn ngập phi lí:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Điệp ngữ "Tôi muốn" cho thấy khát khao mạnh mẽ trong thi nhân. Đó là khát khao hướng về cái đẹp vơi những ước mơ dẫu phi lí nhưng lại vô cùng chân thành. Nhà thơ đã dùng động từ "tắt, buộc" như một sự khẳng định về niềm khao khát mãnh liệt trong bản thân mình. Cái tôi Xuân Diệu thiết tha, rạo rực chứa chan tin tưởng, động lực để hướng về cái đẹp của đất trời. Nắng, gió để giữ hương. Khao khát ấy rất đỗi Xuân DIệu khi tràn ngập cái lãng mạn, cái thi vị.
Nhưng đồng thời, nhà thơ cũng trân trọng bức tranh thiên đường trên mặt đất. Đó là tuần tháng mặt tràn ngập dư vị của đấ trời. Phải vô cùng tinh tế, vô cùng yêu và gắn bó với thiên nhiên thì thi nhân mới có thể khẳng định, mơi có thể khao khát cái đẹp của "yến anh khúc tình si”, “ánh sáng chớp hàng mi”. Hình ảnh thơ như được thổi bừng bởi thứ sức sống căng tràn, của niềm yêu rạo rực, thiết tha. Một điệp từ này đây thoi nhưng nhà thơ muốn khẳng định phút giây của hiện tại, muốn đem cái tinh khôi gửi gắm vào đất trời bao la, rợn ngợp trong lòng người. Bức tranh thiên nhiên tuyệt ddpeph khiến con người bị thu hút, bị ham thích và yêu thích. Nhà thơ đã bày tỏ niềm vui sướng, yêu thích của mình với những câu thơ đầy nhịp điệu "Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa/ Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân"
Hân hoan, rạo rực, sung sướng biết bao nhiêu thì Xuân Diệu càng thêm suy tư, trăn trở về thời gian và cuộc đời này:
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Từ xuân được điệp ở đây muốn nhấn mạnh sức trẻ, cái đẹp của đất trời. Nhưng thi nhân càng rạo rực, càng thiết tha thì mỗi lúc lại càng thêm lo âu ngay cả phút xuân thì còn tươi mới, còn đẹp và thiết tha nhất. Đang tới ,đang qua, còn non, sẽ già, cách thể hiện rất Xuân Diệu ấy khiến ta thêm băn khoăn, trăn trở và mỗi lúc thêm suy tư, lo âu về lẽ sống ở đời. Nhà thơ hoài xuân, tiếc xuân khi xuân vẫn còn đang rạo rực nhất, còn đang đẹp, thiết tha nhất. CŨng như nhiều nhà thơ cùng thời, ông sử dụng nhiều hình ảnh đối lập. Hình ảnh đối lập ở đây chính vì ông muốn bộc lộ một cái tôi đầy những ưu tư dù đang ở giây phút đpẹ, thiêng liêng hơn cả. Những câu thơ “lòng tôi rộng” – “lượng trời chật”, “xuân tuần hoàn” – “tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại”, “còn trời đất” – “chẳng còn tôi mãi” thể hiện sự nuối tiếc, ngậm ngùi trước sự chảy trôi của thời gian, của tuổi trẻ cũng như những hoài niệm trong thi nhân.
Đặc biệt ở khổ cuối cùng của bài thơ, ta thấy được phong cách rất Xuân Diệu. Từ cái tôi, đến đây thi nhân chuyển thành ta. Cái ta của ông là cái ta hòa nhập với cộng đồng, cái ta bày tỏ sự khát khao tuyệt đối. ĐỘng từ mạnh được nhà thơ tận dụng tối đa trong thơ của mình: “ôm” – “riết” – “say” – “thâu” – “cắn”. Mỗi một lúc, mỗi một khát khao lại thêm muông phần rực rỡ, thiết tha. Có thể không đắm say, không rạo rực sao khi con người chỉ có thể khao khát chiếm lĩnh tuyệt đối đến thế. Chiếm đoạt trong Xuân Diệu là sự khẳng định của khát khao, của mơ ước và bản lĩnh của một cái tôi đến tận cùng của ham muốn
Thiết tha, rạo rực, băn khoăn quả là những từ ngữ thành công khi nói về Xuân Diệu và thơ ông. Bạn đọc đọc thơ Xuân Diệu và cũng tìm cho mình một cảm thức vội vàng, một tình yêu đắm say đến vô cùng, vô tận.
Có gì sai sót mong bạn thông cảm
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 11 - Năm thứ hai ở cấp trung học phổ thông, gần đến năm cuối cấp nên học tập là nhiệm vụ quan trọng nhất. Nghe nhiều đến định hướng sau này rồi học đại học. Ôi nhiều lúc thật là sợ, hoang mang nhưng các em hãy tự tin và tìm dần điều mà mình muốn là trong tương lai nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK