Lời giải 1 :
Bài này được không bạn, bài này mik tự làm lúc cô giao bài tập cho mik, kể về trải nghiệm đáng nhớ trong mùa dịch:
Dịch Covid-19 đã gây ra nhiều hậu quả nặng nề nhưng ở góc nhìn tích cực, chúng ta vẫn có thể nhìn thấy những bài học từ đó. Dịch Covid-19 dạy cho chúng ta bài học về tinh thần lạc quan, giúp chúng ta thấy rõ hạnh phúc đến từ những điều rất đơn giản và gia đình luôn là nơi chốn đi về của những yêu thương. Trong những ngày giãn cách xã hội, em không được ra đường, nhưng đây là khoảng thời gian em nhận thức được sự gần gũi của người thân như cha mẹ và em trai.
Gia đình em sống tại thành phố Phan Rang, ba mẹ làm nghề kinh doanh, em và em trai đều còn đi học. Những ngày giãn cách xã hội, ba mẹ và em đều ở nhà. Tuy vậy, nhưng em không thấy chán nản và đây là thời gian em ngắm những cảnh vật xung quanh ngôi nhà và gần gũi với gia đình hơn cả. Riêng em gần gũi nhất vẫn là mẹ của em.
Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, bề ngoài trẻ hơn so với tuổi. Dáng người mẹ cân đối, hơi tròn, tóc mẹ đen và dài. Mẹ có quầy nhỏ bán quần áo gần nhà. Những ngày giãn cách, mẹ phải đóng cửa quầy. Trong gia đình mẹ rất ân cần, chu đáo, lo toan tất cả các việc. Ngoài ra mẹ rất quan tâm đến và giúp đỡ mọi người xung quanh . Trong gia đình, người mà mẹ quan tâm nhất là em. Mẹ luôn gần gũi, chia sẻ, đồng hành cùng em trong học tập và cuộc sống hằng ngày.
Có một kỉ niệm với mẹ mà em luôn nhớ mãi. Đó là một lần em bị nhiễm Covid và được cách ly tại nhà. Khi đó, em sốt liên tục 3 ngày. Trong suốt những ngày ấy, mẹ là người chăm sóc cho em từng li từng tí. Mẹ ngồi bên giường thay khăn lạnh, kiểm tra nhiệt độ cho em. Biết em mệt mỏi, khó chịu, mẹ không ngừng an ủi em bằng những lời khích lệ, động viên. Giọng nói của mẹ trầm ấm như xoa dịu cơ thể mệt mỏi vì ốm của em. Mẹ nấu rất nhiều món ăn ngon và dinh dưỡng để bồi bổ sức khỏe cho em. Mỗi buổi sáng khi em tỉnh dậy vẫn thấy mẹ bên giường ân cần hỏi em thấy trong người như thế nào. Lúc ấy em thấy ấm áp, hạnh phúc lắm, em muốn nhào vào lòng mẹ khóc òa một trận nhưng nhìn đôi mắt mẹ thâm quầng vì thiếu ngủ em lại thấy thương mẹ thật nhiều. Nhờ có sự chăm sóc của mẹ, sau 3 ngày em đã đỡ hơn rất nhiều, không còn sốt và ho nữa. Nhưng mẹ vẫn cứ lo lắng cho em, sau mười bốn ngày cách li thì em đã tăng hai ki-lô-gam. Đây là khoảng thời gian em thấy mình hạnh phúc nhất, một kỉ niệm vui khi được mẹ quan tâm, chăm sóc trong mùa dịch.
Em rất yêu quý mẹ của em. Mẹ là một người phụ nữ vừa xinh đẹp, vừa dịu dàng. Mẹ đã chăm sóc cho em mà không than vãn một lời nào. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng mẹ. Và em sẽ không bao giờ quên kỉ niệm đẹp này. Em cũng cảm ơn dịch Covid-19 đã giúp em hiểu ra tầm quan trọng của gia đình và đặc biệt là mẹ.
Thảo luận