Tôi vẫn nhớ mãi lần đầu tiên về quê. Lúc đó tôi sáu tuổi. Trên đường đi, mọi thứ thật mới mẻ làm sao. Khi xe đi trên đường làng, các khóm tre xanh rờn ôm lấy mái đình, mái chùa. Khi xe đỗ, mấy đứa em họ tôi từ trong làng chạy ùa ra. Đám trẻ dẫn mọi người vào nhà. Nhà ông bà không rộng nhưng lại sáng sủa, ấm cúng. Chào ông bà và thắp hương các cụ xong, tôi theo mấy đứa trẻ ra vườn nhà ông bà. Ánh nắng vàng rực rỡ trùm lên khu vườn. Mây trôi lững lờ. Những vầng mây đó không đủ để che bớt cái nắng chói chang của ngày hè. Gió thổi nhè nhẹ. Khu vườn không rộng nhưng trồng nhiều loại cây, nhiều nhất là cây ăn quả. Mấy đứa em tôi bảo, ông yêu cây lắm, thấy cây nào lạ cũng đem về trồng. Trong vườn, xanh nhất là cây dủ dẻ. Cây mọc thành bụi rậm, cao lút đầu trẻ con chúng tôi. Những chiếc lá cây màu xanh khoẻ khoắn, mình lá rất cứng, dày đều, cạnh lá trơn láng. Trong tán lá xanh rậm rạp ấy nở nhiều chùm hoa. Năm cánh hoa dủ dẻ màu vàng nhạt, không phải vàng chanh, vàng nghệ, mà là màu vàng của đất. Những cánh hoa rất dày, dày một cách bất thường như được nặn bởi bàn tay khéo léo của những người làm tò he. Hoa không sắc nhưng đầy hương. Dọc hàng rào là những khóm xương rồng cảnh, hoa đủ màu sắc. Góc vườn là cây mít to, sai trĩu quả. Thân cây nâu, có chỗ còn dòng nhựa trắng chảy ra. Cành mít đan xen, lá to như bàn tay người lớn. Từng quả mít nhỏ nằm chen chúc nhau. Hương mít thoang thoảng thật quyến rũ. Đến khi mít chín, quả xanh thẫm. Bên cạnh đó là bụi chuối. Mấy cây chuối mẹ, chuối con đứng quay quần ở góc vườn. Lá chuối to, xoè ra bốn phía, lá non cuộn tròn, dựng đứng lên như cuộn giấy. Lá chuối bóng láng, xanh tươi. Giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu đỏ thắm, lá xanh tươi. Cạnh hàng rào là một bụi hoa hồng đỏ thắm. Hoa hồng đỏ rực rỡ như muốn ganh đua với sắc đỏ chói chang của ánh mặt trời. Ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Các chú bướm xanh, bướm trắng bay quanh trên các bông hoa. Mấy giò phong lan rực rỡ được treo trên hàng rào. Hoa phong lan mọc thành từng chùm mềm mại, có phong lan vàng như màu vàng của ánh nắng rực rỡ. Có cành lại trắng muốt, màu trắng của những làn mây. Giữa vườn là một cây nhãn xanh tốt. Hoa nhãn không thơm bằng hoa lan, hoa huệ nhưng tôi cảm nhận được cái mùi thơm phảng phất dịu nhẹ đó. Gần đó là cây ổi. Quả ổi tròn, to mọc thành từng chùm. Kế tiếp đó là mấy cây cau cao ngất ngưởng, thân thẳng đứng. Ông tôi còn trồng rất nhiều loại rau. Luống rau xanh được chia ra hai góc: một góc trồng để bán, một góc để ăn hằng ngày. Những cây rau đay lá xanh mướt. Những cây mùng tơi xoăn, ngọn nhô lên như những chiếc vòi voi bé xíu. Trong vườn, có vài đàn chim sẻ sà xuống ríu rít. Góc vườn phía sau là chỗ nuôi gà. Cô gà mái mơ thấy mồi kêu "tục tục" gọi đàn con lại. Mấy chú gà con rối rít chạy lại, tranh nhau mồi. Khi thấy chúng tôi, đám gà con hốt hoảng chạy về núp dưới cánh mẹ. Gà mẹ xù lông, kêu "quác quác" có ý bảo chúng tôi đi. Trên cành cây treo mấy lồng sáo. Con sáo lông đen mượt, mỏ vàng, chân chì lanh lợi trong chiếc lồng bằng nan tre. Mấy đứa nó bảo, con sáo này khôn lắm, bắt chước tiếng người tốt lắm. Cạnh vườn là ao cá. Trong ao, ông thả cá quả, cá rô, cá chép,… Thế mà tôi câu cả buổi mà chẳng thấy con nào cắn câu. Chị em tôi tha thẩn trong vườn, trò chuyện ríu rít. Nào là chuyện học hành, chuyện ở lớp, đủ thứ chuyện,… Đã hơn năm giờ chiều, tôi sắp phải về Hà Nội. Khi về, ông bà lại đem quà quê. Nào nếp, nào lạc, gói cho mẹ tôi mỗi thứ một chút để cầm về. Mẹ tôi từ chối thế nào cũng không được. Tôi thích lũ trẻ con dễ gần, thích con đường quê vắng vẻ và đặc biệt là khu vườn nhà ông. Tôi ước mong sao trên thành phố cũng có nhiều khu vườn đẹp như khu vườn nhà ông tôi.
Quê hương, tiếng gọi nghe mới thân hương và ấm áp làm sao, bởi vậy mà nhà thơ Trung Quân cũng đã từng nhắn nhủ:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Tôi cũng như tất cả mọi người, luôn yêu quý và trân trọng quê hương. Quê hương là nơi tôi đã được sinh ra, nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành, bồi đắp tâm hồn và nơi ấy còn gắn với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Một phần kí ức đẹp đẽ ấy được nuôi dưỡng từ khu vườn nhỏ bé của ông bà tôi.
Khu vườn của ông bà không quá lớn nhưng được trồng rất nhiều loài hoa, loài cây khác nhau, đây cũng là nơi thu hút chim chóc, ong bướm tụ hội vào mỗi buổi sáng. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, những tiếng chim líu lo đã cất vang khắp vườn, đánh thức muôn loài tỉnh giấc. Những âm thanh rộn ràng ấy khiến tôi không thể ngủ thêm, mà phải nhanh chóng dậy để hòa mình vào không khí vui tươi của thiên nhiên. Không khí buổi sáng thật dễ chịu, mát mẻ, từng cơn gió nhẹ nhè lướt qua. Những hạt sương lớn vẫn còn vương vấn trên khắp các cành cây. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào chúng, hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau.
Vườn hoa được trồng tách hẳn riêng ra một khu với vườn cây ăn quả. Nào hoa cúc vàng óng ả, hoa thược dược hồng rực rỡ, hoa đồng tiền đỏ tươi, hoa hồng ngát hương thơm,… muôn loài hoa thi nhau khoe sắc. Vườn hoa là nơi thu hút nhiều nhất chị ong, cô bướm đến vui đùa. Ai cũng khoác lên mình một bộ cánh đẹp đẽ nhất: chị bướm trắng điểm thêm vài chấm đen trên cánh, chị bướm Vàng lại có những họa tiết đen huyền bí trên bộ quần áo của mình, những chú ong vàng ăn vận đơn giản mà vẫn cực kì đẹp đẽ,… ai nấy đều lộng lẫy như đi dự vũ hội. Từng đàn, từng đàn tấp nập bay lượn, trêu đùa nhau, nhảy múa cùng nhau, khiến khung cảnh khu vườn trở nên tươi vui, nhộn nhịp hơn.
Líu lo phía cuối vườn là những chú chim tề tựu về đây góp vào cuộc thi tiếng hót sơn ca. Mỗi loài chim có tiếng hót khác nhau, chúng tranh giành chỗ đứng, tranh giành cất tiếng hót, khiến cho cả khu vườn náo động cả lên. Những chú chim bồ câu được nuôi ở nhà ông bà hiền hậu đến lạ, chỉ kêu khe khẽ “gù gù gù” và khi bị các bạn chim khác đến chòng ghẹo thì bẽn lẽn rời ra chỗ khác. Xa xa trên những cành bưởi trĩu quả là dàn đồng ca của chim họa mi. Bộ lông nâu vàng óng mượt của chim họa mi như bị hòa lẫn vào không gian vườn tược, nhưng tiếng hót thánh thót như những bản tình ca của chúng thì khó loài nào có thể địch lại nổi. Không chịu thua, mấy chị chích bông với bộ lông xanh xen xám cũng vươn chiếc cổ, kiêu hãnh hót những bài ca vui tươi chào ngày mới và cũng như để khẳng định rằng tiếng hót của mình cũng chẳng kém gì tiếng hót của họa mi. Lại gần hơn chút nữa là những chú chim sẻ cần mẫn chuyền từ cành này qua cành khác tìm bắt sâu, trị bệnh cho cây. Thỉnh thoảng chúng tranh phần nhau, cãi nhau, đánh nhau chí chóe. Khung cảnh mới náo nhiệt làm sao.
Những âm thanh đó như một phần kỉ niệm trong tôi, đó là âm thanh nuôi tôi khôn lớn trưởng thành, giúp tôi thêm yêu quê hương, xứ sở. Tôi luôn mong có thật nhiều thời gian về quê để được hòa mình vào thiên nhiên.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK