Tác giả đã dẫn ra những nỗi quên đáng quý, đáng trân trọng:
+ Nỗi quên của Trần Hưng Đạo khi lo việc nước: “Ta thường tới bữa quên ăn ” là sự quên của người anh hùng yêu nước nồng nàn, đang gánh trên vai xã tắc lâm nguy.
+ Nỗi quên của Phạm Ngũ Lão khi đang ngẫm việc đánh thù xâm lăng: Ngồi đan sọt mải lo việc nước mà quên ngọn giáo đâm vào đùi là sự quên vì nghĩa lớn của người dân Việt bình thường và thời nào củng có.
+ Nỗi quên của nhà bác học Ac-si-met khi tìm ra lực đẩy của nước: Quên mình đang tắm, tồng ngồng chạy ra đường đê kêu lên “Eureka ” là sự quên đầy huyền thoại khi đã trao mình cho sự tiến bộ của tri tuệ nhân loại.
+ Nỗi quên của nhà khoa học Ga-li-lê khi đứng trước án treo cổ: Quên mạng sống trên giàn lửa là để đặt loài người trước một nỗi nhớ, rằng, đừng bao giờ đem tòa án dị giáo đặt vào lòng người, bởi dẫu có trăm ngàn mạng sống ngã xuống thì trái đất này vẫn quay.
+ Nỗi quên của nhân vật trữ tình trong bài hát của nhạc sĩ Thanh Tùng: Quên là khi nhiều tháng rồi ta không đi qua con đường cũ, là khi “bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ” dù lòng vẫn còn thương. Hoa vẫn nở, cây sen đá vẫn còn. Nhưng bài hát cho em giờ đã hát cho mọi người nghe (hoặc một mình nghe) ...
Câu hỏi trên thuộc đề trắc nghiệm dưới đây !
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 12 - Năm cuối ở cấp tiểu học, năm học quan trọng nhất trong đời học sinh trải qua bao năm học tập, bao nhiêu kì vọng của người thân xung quanh ta. Những nỗi lo về thi đại học và định hướng tương lai thật là nặng. Hãy tin vào bản thân là mình sẽ làm được rồi tương lai mới chờ đợi các em!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAPSGK